NGƯỜI TUYẾT - Trang 356

Harry nhắm mắt nằm vật xuống giường.
“Có phải em muốn nói rằng chúng ta không thể tiếp tục gặp nhau nữa?” anh

hỏi.

“Chúng ta không thể tiếp tục gặp nhau nữa,” cô đáp. “Em chịu hết nổi rồi.”
“Thế thì cứ nói qua điện thoại là được rồi mà.”
“Không, không được. Như thế chưa đủ đau đớn.”
Harry rên lên. Cô nói phải.
Hai người nhất trí hẹn gặp lúc mười một giờ sáng hôm sau tại Bảo tàng

Fram ở Bygdøy, địa điểm tham quan nổi tiếng cho phép họ ẩn mình trong đám
đông khách du lịch Đức và Nhật. Cô hỏi anh đến Bergen có việc gì. Anh kể
cho cô nghe và dặn cô giữ kín trong vài hôm, cho tới khi báo đài đưa tin.

Sau khi cúp máy, Harry nằm đó nhìn chằm chằm cái tủ đồ uống trong lúc

Memento tiếp tục đi theo trình tự ngược thời gian, từ hiện tại trở về quá khứ.
Vừa mới đây thôi anh đã suýt mất mạng, tình yêu của đời anh chẳng còn muốn
gặp anh nữa, và anh vừa giải quyết xong chuyên án tồi tệ nhất trong sự nghiệp.
Nhưng có thật vậy không? Khi Müller-Nilsen hỏi vì sao anh lại một mình truy
bắt Bratt, anh không đưa ra được câu trả lời. Nhưng giờ thì anh hiểu rồi. Đó là
vì anh nghi ngờ. Hoặc cũng có thể là hy vọng. Hy vọng, dù rất mong manh,
rằng cuối cùng mọi chuyện sẽ không đi theo chiều hướng như những gì diễn ra
gần đây cho thấy. Có điều bây giờ hy vọng ấy đã tan thành mây khói. Anh có
tới ba lý do chính đáng và cả bầy chó đang điên cuồng sủa trong bụng như bị
ám. Còn chần chừ gì nữa mà không mở tủ lạnh?

Harry đứng dậy, đi vào nhà tắm, vặn vòi ra và rướn người tới uống, mặc cho

dòng nước xối ào ạt trên mặt. Anh đứng thẳng lên và nhìn mình trong gương.
Như bộ xương. Vậy sao bộ xương không chịu uống? Anh nói to như ném câu
trả lời vào mặt mình, “Vì như thế chưa đủ đau đớn.”
Gunnar Hagen cảm thấy mệt mỏi. Mệt đến tận tâm can. Ông nhìn quanh. Lúc
này đã gần nửa đêm, ông ta đang ngồi trong phòng họp tại tầng trên cùng của
một trong những tòa nhà tại trung tâm thành phố Oslo. Mọi thứ ở đây đều
mang sắc nâu sáng bóng: sàn gỗ, trần nhà với những chiếc đèn chiếu điểm, bức
tường treo tranh chân dung của những người tiền nhiệm từng sở hữu nơi này,
chiếc bàn gỗ gụ rộng cả chục mét vuông và những tấm da lót tay đặt trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.