NGƯỜI TUYẾT - Trang 448

người Nhật ấy. Ngón giữa giơ thẳng chắc là lời chào đúng chất Hole.”

Aune và Beate phá lên cười.
“Tình hình Oleg và Rakel thế nào rồi?” Beate hỏi.
“Tốt đến không ngờ,” Harry nói. “Họ mạnh mẽ ra phết.”
“Vậy còn Katrine Bratt?”
“Khá hơn rồi. Tuần trước tôi có ghé thăm cô ấy. Sang tháng Hai là cô ấy đi

làm trở lại. Vẫn ở đơn vị cũ tại Bergen.”

“Thật ư? Cô nàng không vì phấn khởi quá mà suýt bắn chết người đấy chứ?”
“Nhầm rồi. Hóa ra trước giờ cô ấy vẫn mang theo bên mình khẩu súng

không có đạn. Vì thế cô ấy mới dám siết cò gần hết cỡ như vậy. Đáng lẽ tôi
phải nhận ra điều đó.”

“Là sao?”
“Khi chuyển công tác sang sở cảnh sát khác, sĩ quan cần nộp lại súng công

vụ, sau đó nhận súng mới và hai hộp đạn. Trong ngăn kéo bàn của Katrine có
hai hộp đạn còn nguyên chưa mở.”

Ai nấy đều lặng đi hồi lâu.
“Thật mừng là cô ấy đã khỏe lại,” Beate nói, vuốt tóc đứa con thơ.
“Phải,” Harry lơ đãng nói, và đột nhiên anh nhận ra đúng là như thế thật; cô

thực sự có vẻ đang hồi phục. Khi anh đến thăm Katrine tại căn hộ của mẹ cô ở
Bergen, cô vừa mới tắm xong sau cuốc chạy bộ dài hơi trên núi Sandviken.
Tóc cô vẫn còn ướt, hai má đỏ hồng, mẹ cô pha trà tiếp khách và Katrine kể
với anh chuyện vụ án của bố cô đã trở thành nỗi ám ảnh đối với cô như thế
nào. Và cô xin lỗi vì đã kéo anh vào việc này. Nhưng anh thấy trong đôi mắt cô
chẳng có vẻ gì là hối lỗi cả.

“Bác sĩ tâm thần điều trị cho tôi nói rằng tôi chỉ hơi cực đoan hơn những

người khác một chút thôi.” Cô bật cười, sau đó nhún vai. “Nhưng tất cả với tôi
đã kết thúc rồi. Việc đó đã cướp đi tuổi thơ của tôi. Giờ đây bố tôi đã được
minh oan, tôi có thể sống tiếp cuộc đời của mình.”

“Cu li giấy tờ cho Đơn vị Phòng chống Tội phạm Tình dục ư?”
“Trước mắt cứ thế đã, rồi sẽ xét sau. Đến những chính trị gia hàng đầu còn

có ngày tái xuất kia mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.