NGƯỜI VỆ TINH - Trang 186

Chúng tôi tiếp tục khiêu vũ và quay tròn khắp phòng thêm ba phút nữa.

Vòng quay đưa chúng tôi từ chiếc sofa tới cái giường bốn cọc. Lúc giai
điệu mờ dần lần thứ hai, Maria ngẩng khuôn miệng đỏ thắm và nghe rõ cả
tiếng thở lên miệng tôi. Nó dừng lại, cách chưa đầy hai xen ti mét. Tôi nhìn
xuống cặp mắt sẫm lại của cô. Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy chắc
chắn rằng cô sẽ không phản đối nếu tôi làm cái việc duy nhất trên đời mà
tôi muốn. Nói cách khác, là nâng bổng cô lên và hôn cô bất cần lý do.

Bỗng nhiên, tôi ở một nơi mà sức cám dỗ bao trùm đến mức phần còn lại

của thế giới và toàn bộ mọi lo âu của nó dường như biến mất. Lúc này
dường như tôi không chỉ quên hết thời gian và địa điểm, mà quên cả tuổi
tác và hành tinh. Tôi nhìn vào mặt Maria Irene, với nụ cười hầu như cay
độc trên đôi môi thắm và ánh lấp lánh trong cặp mắt nâu của cô, nhưng vẫn
bình tĩnh vô tận. Bất ngờ, tôi cảm thấy một thoáng giận dữ bực tức và nỗi
thèm khát sâu sắc tước bỏ nụ cười cay độc và vẻ bình thản kia khỏi mặt cô.
Tôi nghe thấy tiếng vang của giọng Maria Irene trong tai tôi trong cuộc
thẩm vấn đầu tiên, nhận xét Synnøve Jensen to mồm lạ lùng trên giường
với một người bản tính kín đáo như thế. Ngay tức khắc, tôi mất tinh thần vì
một nỗi khao khát không cưỡng lại được, muốn tìm ra những âm thanh ẩn
giấu trong con người Maria Irene thuộc loại nào.

Tôi vừa nhấc cô lên một chút, vẫn còn khoảng cách giữa chúng tôi thì

một tiếng đập mạnh ngoài hành lang đưa chúng tôi trở về thực tại theo
đúng nghĩa đen. Có tiếng gõ cửa và giọng người mẹ quá ư tức tối: “Maria
Irene, nếu thanh tra thám tử còn ở đấy với con, xin con đừng quấy rầy anh
ấy bằng thứ nhạc kinh khủng của con.”

Lần đầu tiên trong cuộc điều tra, tôi thực sự căm ghét một trong những

bên liên quan. Sau này tôi rất biết ơn Sandra Schelderup và rùng mình khi
nghĩ đến việc có thể xảy ra nếu bà ta đến muộn hơn một chút, hoặc tệ hơn
là đi thẳng vào trong phòng. Chỉ mười giây nữa thôi, rất có thể tôi sẽ đứng
đó, lưỡi tôi trong miệng Maria Irene. Và không thể không tin, một phút sau
có thể tôi đang nằm đè lên cô trên cái giường bốn cọc kia, vì sức cám dỗ
mạnh đến thế. Nhưng may quá, sự việc gián đoạn vì tiếng nói của mẹ cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.