NGƯỜI VÔ HÌNH - Trang 26

chân vào quán “Xe và Ngựa”. Và ông ta vô cùng ngạc nhiên khi biết rằng
bà Hall không hề biết tên người khách trọ của mình.

- Ông ta có nói tên nhưng tôi nghe không rõ. - Bà Hall nói. Điều này

hoàn toàn không đúng với sự thật. Và bà cũng cảm thấy mình thật ngớ ngẩn
khi không hề biết tên ông khách.

Cuss nghe thấy từ trong phòng khách vẳng ra một tiếng chửi rủa. Ông

gõ cửa và bước vào.

- Xin tha lỗi cho sự đến thăm đường đột của tôi. - Cuss nói và đóng cửa

làm bà Hall không nghe tiếp được câu chuyện xảy sau đó.

Bà Hall chỉ có thể nghe tiếng nói rì rầm trong khoảng mười phút sau đó,

rồi có một tiếng kêu đầy ngạc nhiên, tiếng bước chân khua động, tiếng ghế
ngồi bị ném sang một bên, một tràng cười lớn, tiếng những bước chân lao
nhanh ra cửa và Cuss xuất hiện, mặt trắng bệch, mắt còn chăm chăm nhìn
ngoái lại phía sau. Ông ta bỏ mặc cánh cửa mở, không nhìn bà Hall đang
đứng lóng ngóng ở đó mà sải bước băng qua phòng trước nhà và bước đi
như chạy xuống bậc thềm, rồi bà nghe tiếng bước chân vội vã ngoài đường.
Bà Hall đuổi theo nhưng chỉ còn kịp thấy bác sĩ Cuss cầm nón đi ra mà
không kịp đội. Rồi bà nghe tiếng cười thanh thản của ông khách lạ, tiếng
bước chân băng ngang qua phòng, tiếng cửa đóng mạnh và mọi thứ yên tĩnh
trở lại.

Ông Cuss đi thẳng một mạch xuống làng, đến gặp mục sư Bunting. Vừa

bước chân vào căn phòng nhỏ bé đơn sơ của vị mục sư, ông Cuss đã kêu lên
thảng thốt:

- Tôi điên rồi chăng? Trông tôi có giống một người mất trí không?

Vị mục sư đặt con cóc đá dằn giấy lên xấp bài giảng đạo sắp tới và hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Người đàn ông ở quán trọ...

- Sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.