NGƯỜI VÔ HÌNH - Trang 81

Rồi ông có cảm giác thật kỳ quặc như nghe một giọng nói lớn cất lên:

- Trời ơi! Kemp!

Bác sĩ Kemp không tin là tai mình đã nghe được giọng nói như vậy.

Ông vẫn đứng lặng nhìn đăm đăm vào chỗ lõm xuống trên tấm vải trải

giường. Có phải nó phát ra tiếng nói không? Ông nhìn quanh một lần nữa,
nhưng không thấy gì khác hơn là cái giường nhàu nát và đầy vết máu. Rồi
ông nghe rõ ràng có tiếng di chuyển ngang qua phòng, gần bồn rửa tay. Tất
cả mọi người dù có học vấn cao đến đâu, vẫn còn giữ lại chút dấu ấn mê tín
nào đó trong tiềm thức. Cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng ông. Ông đóng
cửa phòng, đến gần bàn cạo mặt và đặt các thứ trên tay xuống đấy. Bỗng
nhiên, ông giật nẩy mình vì nhìn thấy một vòng băng dính đầy máu bằng
vải treo lơ lửng trong không trung giữa ông và cái bồn rửa tay. Ông ta nhìn
trân trân cái vòng băng này vô cùng ngạc nhiên. Nó là vòng băng trống
rỗng, một vòng băng buộc đúng chỗ nhưng trống không. Ông định bước
đến chộp lấy nó, thì tay ông bị giữ chặt lại và một giọng nói cất lên ngay sát
bên ông.

- Kemp!

- Hả? - Bác sĩ kêu lên, miệng há hốc.

- Hãy bình tĩnh! - Giọng nói thốt lên. - Tôi là người vô hình đây.

Kemp im lặng một lúc, mắt vẫn nhìn trân trân vào vòng băng. Ông hỏi:

- Người vô hình à?

- Đúng, tôi là người vô hình. - Giọng nói lặp lại.

Câu chuyện mà chỉ mới ban sáng ông ra sức giễu cợt bỗng hiện lên

nhanh như chớp trong óc ông. Lúc đó ông không tỏ vẻ hoặc quá sợ hãi hoặc
quá ngạc nhiên.

- Tôi nghĩ đó chỉ là chuyện bịa đặt. - Ông nhận định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.