NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 94

– Ơ hay, tại sao lại cần thiết nhỉ? Đâu đâu cũng không có sự cần thiết ấy,
thế mà riêng các cậu lại có à?

– Vậy cậu tính sao đây: cần bao nhiêu năm để đi từ một hành tinh có sinh
vật ở hay thích hợp cho việc sinh sống tới một hành tinh khác?

– Tớ không biết chính xác. Nhưng tớ cho rằng phải hai … hay ba năm. Có
thể là năm năm chưa biết chừng …

– Thế nhé. Vậy ở Trái đất Xanh các cậu, con người chuẩn bị mất bao nhiêu
lâu cho các chuyến du lịch vũ trụ?

– Nhớ chính xác thì tớ chịu … Chẳng hạn như Gagarin, nhà du hành vũ trụ
đầu tiên trên thế giới … thế giới chúng tớ, phải chuẩn bị mất hai năm. Rồi
lại chuẩn bị cho các nhà du hành vũ trụ khác nữa … Cũng mất vài năm.

– Đấy nhé. Bây giờ cậu hãy cộng thêm năm năm nữa để bay đến hành tinh
cần đến, thêm một số thời gian nữa cho việc ở lại để nghiên cứu, và rồi còn
năm năm để trở về Trái đất quê hương. Mất bao nhiêu lâu tất cả?

– Khoảng … mười lăm năm, – Và em nói thêm, giọng lưỡng lự nhưng độ
lượng. – Có thể … hơn chút ít.

– Thấy chưa! – Ten giơ ngón tay ra và chúm tròn cặp môi lại, vẻ dạy đời.
Kết quả là nhà du hành vũ trụ của Trái đất Xanh các cậu sau khhi đã bay
một chuyến đến hành tinh khác và trở về, báo cáo, nghỉ ngơi, sẽ không thể
nào bay lần thứ hai được nữa.

– Sao lại không? – Iuri cương quyết bảo vệ các chú du hành vũ trụ quý mến
của em. – Họ còn trẻ chán!

– Thì tớ có bảo là họ già đâu. Khi ấy, họ mới khoảng bốn mươi. Đúng
không?

– Đúng!

– Cứ cho là thế đi. Bây giờ cậu hãy cộng thêm vài năm cho việc chuẩn bị
chuyến bay mới.

Iuri bực bội: – Họ đã chuẩn bị một lần rồi còn gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.