NGUỒN CỘI - Trang 182

CHƯƠNG 32

Cầu La Salve ở Bilbao bắc qua Sông Nervión ngay khu vực cận kề Bảo tàng
Guggenheim, gần đến mức hai công trình thường có vẻ như hòa làm một.
Rất dễ nhận lầm trụ đỡ trung tâm độc đáo - một kết cấu cao vút màu đỏ tươi
có hình dáng như một chữ H khổng lồ - cây cầu có tên gọi “La Salve” từ
những câu chuyện dân gian về những thủy thủ từ biển cả trở về theo dòng
sông này và đọc kinh tỏ lòng biết ơn vì đã được về nhà an toàn.

Sau khi thoát ra từ phía sau tòa nhà, Langdon và Ambra nhanh chóng

vượt khoảng cách ngắn giữa bảo tàng với bờ sông và giờ đang đợi, như
Winston đã dặn dò, trên một lối đi trong bóng tối ngay bên dưới cây cầu.

Đợi gì nhỉ? Langdon thắc mắc, đầy do dự.
Trong lúc họ vẩn vơ trong bóng tối, ông nhận thấy thân hình mảnh mai

của Ambra đang run rẩy dưới chiếc váy dạ hội rất đẹp của nàng. Ông cởi
chiếc áo khoác đuôi tôm của mình và choàng lên vai nàng, vuốt cho phần
vai xuôi xuống cánh tay nàng.

Rất bất ngờ, nàng đột ngột quay ngoắt sang và nhìn thẳng vào ông.
Nhất thời, Langdon sợ rằng mình vừa vượt quá giới hạn, nhưng nét mặt

của Ambra không phải là sự khó chịu mà đúng hơn là nét mặt đầy biết ơn.

“Cảm ơn anh,” nàng thì thào, nhìn xoáy vào ông. “Cảm ơn anh đã giúp

tôi.”

Mắt vẫn nhìn thẳng vào mắt ông, Ambra Vidal chìa tay, cầm lấy hai bàn

tay Langdon và siết chặt trong tay nàng, như thể nàng đang cố hấp thụ lấy
hơi ấm hay sự dễ chịu mà ông mang lại.

Sau đó, cũng rất nhanh, nàng buông tay.
“Tôi xin lỗi,” nàng thì thào. “

Conducta impropia,

” mẹ tôi hay nói vậy.

Langdon cười trấn an nàng. “Tình tiết giảm khinh, mẹ tôi hay nói vậy.”
Nàng gượng cười, nhưng nụ cười không được lâu. “Tôi ốm mất rồi,” nàng

nói, mắt nhìn đi chỗ khác. “Tối nay, những chuyện xảy ra với Edmond…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.