NGUỒN CỘI - Trang 43

“Đồng ý,” Valdespino nói. “Khi đó chúng ta có thể đưa ra quyết định cuối

cùng của mình.”

Đó là hai ngày trước, và lúc này, buổi tối cho cuộc trò chuyện tiếp theo

của họ đã đến.

Một mình trong phòng làm việc của mình, Giáo trưởng Köves càng thêm

bồn chồn. Cuộc gọi theo hẹn vào tối nay lúc này chỉ còn ngót mươi phút nữa
là đến.

Cuối cùng, điện thoại đổ chuông và Köves vồ lấy nó.
“Chào ngài, Giáo trưởng,” Giám mục Valdespino nói, nghe đầy lo lắng.

“Tôi xin lỗi vì trễ hẹn.” Ông ngừng lại. “Tôi e rằng ngài Allamah al-Fadl sẽ
không tham gia cuộc gọi này với chúng ta.”

“Ồ?” Köves ngạc nhiên nói. “Mọi chuyện vẫn ổn chứ?”
“Tôi không rõ. Tôi đã cố gắng liên lạc với ông ấy cả ngày rồi, nhưng có

vẻ như ngài allamah đã… biến mất. Không một đồng đạo nào của ông ấy
biết ông ấy ở đâu.”

Köves cảm thấy lạnh toát. “Việc đó đáng lo đấy.”
“Tôi cũng cho là thế. Tôi hy vọng ông ấy không sao. Rất tiếc là tôi có

thêm tin tức.” Vị giám mục ngừng lại, giọng ông càng u ám hơn. “Tôi vừa
được biết rằng Edmond Kirsch sắp tổ chức một sự kiện để chia sẻ phát hiện
của mình với thế giới… vào tối nay.”

“Tối nay sao?!” Köves hỏi lại. “Anh ta nói sẽ là một tháng nữa cơ mà!”
“Phải” Valdespino nói. “Anh ta đã nói dối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.