“Dĩ nhiên, có một phản ứng mạnh mẽ từ các thủ lĩnh tôn giáo hiện đại,”
Edmond nói, đặt hai dấu ngoặc kép không khí quanh từ “hiện đại”.
Bức tường màn hình đổi về trang chủ của một website - creation.com - mà
Langdon nhận ra là một mục tiêu thường xuyên trút giận và châm chọc của
Edmond. Tổ chức này thực tế rất lớn tiếng trong việc truyền bá Sáng tạo
luận, nhưng đó khó có thể là một ví dụ công bằng về “thế giới tôn giáo hiện
đại”.
Tuyên ngôn truyền giáo của họ là: “Nói lên sự thật và quyền năng của
Kinh thánh, và khẳng định trách nhiệm của nó - đặc biệt là lịch sử Sáng thế
của nó.”
“Trang này,” Edmond nói, “rất thịnh hành, có ảnh hưởng và có chứa hàng
tá blog về những mối hiểm họa của việc phục hồi công việc của Miller-
Urey. May thay cho những người ở creation.com, họ chẳng có gì phải sợ.
Thậm chí nếu thí nghiệm này thành công trong việc tạo ra sự sống thì có lẽ
điều đó sẽ không xảy ra trong vòng hai tỷ năm nữa.”
Edmond lại giơ ống nghiệm lên. “Như quý vị có thể hình dung, tôi chẳng
thích gì hơn là được tua nhanh hai tỷ năm, kiểm tra lại ống nghiệm này, và
chứng minh tất cả đám Sáng tạo luận đều sai bét. Rất tiếc, hoàn thành việc
đó sẽ đòi hỏi một cỗ máy thời gian.” Edmond ngừng lại với vẻ mặt nhăn
nhó. “Và vì thế… tôi đã chế một chiếc.”
Langdon liếc sang Ambra, người hầu như không nhúc nhích kể từ khi bài
thuyết trình bắt đầu. Đôi mắt đen của nàng dán chặt lấy màn hình.
“Một cỗ máy thời gian,” Edmond nói, “không hề khó làm. Để tôi cho quý
vị thấy ý tôi là gì.”
Một quán rượu vắng khách xuất hiện, và Edmond đi vào đó, di chuyển tới
một chiếc bàn chơi bi a. Những quả bóng được xếp theo mô hình tam giác
thông thường, đợi đến lúc được phá bung ra. Edmond cầm lấy một cây cơ,
cúi người trên bàn, và chọc mạnh quả bóng cái. Nó lao về phía số bóng đang
đợi.
Ngay trước khi nó chạm vào đám bóng, Edmond hô to, “Dừng!”