NGUỒN CỘI - Trang 525

khoa học và không chịu thay đổi những niềm tin của mình thì giống như một
loài cá mắc kẹt trong một cái ao đang từ từ khô kiệt mà không chịu nhảy
sang một vùng nước sâu hơn bởi vì nó không muốn tin thế giới của mình đã
thay đổi.”

Việc đó nghe giống như những gì Edmond nói, Langdon nghĩ thầm, cảm

thấy rất nhớ người bạn của mình. “Chà, nếu tối nay là một chỉ dấu gì đó thì
tôi ngờ rằng cuộc tranh luận này sẽ tiếp tục kéo dài trong tương lai.”

Langdon ngừng lại, đột nhiên nhớ ra một điều ông chưa hề nghĩ đến trước

đó. “Nói về tương lai, Winston, giờ thì với anh sẽ sao? Ý tôi là… với việc
Edmond ra đi.”

“Tôi ư?” Winston lúng túng cười. “Không có gì. Edmond biết ông ấy sắp

mất, và ông ấy đã có những chuẩn bị. Theo ý muốn cuối cùng và di chúc của
ông ấy, Trung tâm Siêu tin học Barcelona sẽ thừa kế E-Wave. Họ sẽ được
thông báo về việc này trong vài giờ nữa và sẽ giành lại cơ sở này một cách
hiệu quả ngay lập tức.”

“Và việc đó bao gồm cả… anh à?” Langdon cảm thấy như thể Edmond có

phần đang trao lại một con thú cưng cho một người chủ mới.

“Không bao gồm tôi,” Winston trả lời rất thản nhiên. “Tôi được lập trình

trước để tự hủy vào lúc một giờ chiều của ngày sau ngày Edmond mất.”

“Sao cơ?!” Langdon tỏ ý ngờ vực. “Việc đó nghe không ổn.”
“Hoàn toàn ổn. Một giờ chiều là giờ thứ mười ba, và những cảm xúc của

Edmond về mê tín…”

“Không phải chuyện thời gian,” Langdon nói. “Việc hủy anh cơ! Việc đó

không ổn.”

“Thực tế, đúng vậy,” Winston trả lời. “Nhiều thông tin cá nhân của

Edmond được lưu trữ trong các kho lưu trữ bộ nhớ của tôi - hồ sơ y tế, lịch
sử tìm kiếm, các cuộc điện thoại riêng, những ghi chép nghiên cứu, thư điện
tử. Tôi quản lý nhiều thứ trong cuộc sống của ông ấy, và ông ấy muốn rằng
thông tin cá nhân của ông ấy không bị lộ ra với thế giới một khi ông ấy ra
đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.