NGUỒN GỐC CỦA VĂN HÓA VÀ TÔN GIÁO - VẬT TỔ VÀ CẤM KỴ - Trang 86

một thời gian dài để tang, bằng cách đặt tên họ cho con cái, xem như chúng
là sự tái sinh của những người chết.

Nỗi kinh ngạc về cấm kị tên gọi sẽ bớt đi, khi chúng ta dược cảnh

báo rằng, đối với người man rợ thì tên gọi là một phần căn bản và là một sở
hữu quan trọng của cá nhân, rằng họ gán cho từ đó một ý nghĩa sự vật vô
cùng lớn. Con cái của chung ta cũng làm tương tự như vậy, như tôi đã dẫn
ra trong các phần khác, chúng không bao giờ chấp nhận tính giống nhau
của từ vô nghĩa, mà kết luận một cách hoàn toàn, khi hai vật thể được gọi
bằng một cái tên nghe giống nhau, thì nhất thiết phải thể hiện một sự tương
đồng vô cùng sâu sắc giữa hai cái đó. Và ngay cả người trưởng thành văn
minh vẫn còn đoán định từ trong những nét đặc thù nào đó trong tính cách
của mình rằng, anh ta không xa cách ý nghĩa quan trọng và thực sự của tên
riêng, như anh ta tin tưởng, và tôn gọi của mình gắn liền với con người anh
ta theo một kiểu thức đặc biệt. Quả thật, như vậy ở đây, khi mà thực hành
phân tâm học tìm thấy nhiều bằng chứng dẫn đến ý nghĩa của các tên gọi
trong hoạt động tư duy vô thức, người bệnh tâm thần cưỡng bức cư xử như
đã mong đợi về tên gọi hoàn toàn giống như người man rợ. Họ tỏ ra một sự
nhạy cảm tổng hợp hoàn toàn chống lại việc nhắc và nghe đến những từ
ngữ và tên gọi nhất định (tương tự như mọi người bệnh tầm thần khác) và
suy diễn ra một số lượng những nỗi xấu hổ thường rất nặng nề từ trong cư
xử của họ đối với tên riêng. Một người bệnh cấm kị như thế, theo tôi biết,
tìm cách tránh viết tên của mình ra, do sợ hãi mà mượn tay của người nào
đó, dường như qua đó anh ta (người cho mượn tay) đi đến sở hữu một bộ
phận của cá nhân người bệnh kia. Trong sự tin cậy có tính động kinh mà
qua đó người bệnh phải tự vệ trước những cám dỗ của trí tưởng tượng,
bệnh nhân đã tạo dựng được giới luật rằng "không phải do con người bà ta
viết ra" (nichts von ihrer Person herzugeben). Thuộc về điều đó trước hết là
tên gọi, thì là chữ viết tay, và cuối cùng là bà ta từ bỏ chuyện viết lách.

Vậy là chúng ta không cảm thấy có gì đặc biệt cả khi tên gọi của

người chết được người man rợ coi là một bộ phận của con người và biến nó
thành đối tượng của cấm kị về cái chết. Ngay cả kể ra tên gọi của cái chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.