NGUỒN GỐC MÃ LAI CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM - Trang 281

Ở mấy mươi trang trước ông vừa chứng minh rằng Cổ Việt chỉ có bộ lạc

và tù trưởng, chớ không có vua Lạc Vương hay Hùng Vương gì hết. Nếu
ông nhận Tây Âu có Vua, Chúa thì ông không làm sao mà đồng hóa Tây Âu
với Cổ Việt được, nên ông phải dịch sai một cách tri tình. Lãnh chúa chỉ là
một thứ tù trưởng quan trọng: Khi xứ chưa lập quốc thì chỉ có thể có lãnh
chúa của các bộ lạc mà thôi.

Ông lại còn có mục đích thứ nhì nữa trong cuộc ngụy tạo thứ nhì đó.

Thuở ấy, vùng đó, Tàu nói rằng đang có hai ông vua, ông Trạch Hu Tống
làm vua Tây Âu, ông An Dương Vương làm vua Âu Lạc, mà ông đã trót
nhập hai nước lại thành một, mà một nước không thể có hai vua thì làm sao
đây?

Nhưng nếu ông hạ Trạch Hu Tống từ vua xuống lãnh chúa thì ổn thỏa,

bởi một nước có thể có hai, ba, bốn, năm, sáu lãnh chúa. Chỉ phiền là sử
Tàu gọi hai ông đó là Vua. Ông L. Aurousseau phải thủ tiêu bớt cái ông vua
đã làm bối rối ông H. Maspéro, ông nầy quá bí, không buồn giải quyết bằng
cách nào hết.

Khi ông sếp chỉ là lãnh chúa, thì nước Tây Âu, không có vua, không có

chúa, và trái lại có hai, ba, bốn, năm lãnh chúa. Thế thì An Dương Vương
có thể là lãnh chúa thứ nhì, thứ ba, thứ tư, đồng hạng với Trạch Hu Tống.

Ông ta không bị thủ tiêu về thể xác, mà về chức vị.

Khi người Tàu nói đến hai ông vua là họ nhìn nhận có hai nước khác

nhau. Ông L. Aurousseau không muốn có hai nước khác nhau, muốn hiểu
rằng Tây Âu = Bắc Kỳ, thì ông chỉ còn có một cách là thủ tiêu bớt một ông
vua vậy, và hạ ông thứ nhì xuống chức lãnh chúa.

Nhưng tưởng ngụy tạo thứ nhì nầy là thừa, khi ông đã gán cho Lưu An

mấy tiếng mà Lưu An không hề nói, thì đâu có cần hạ Trạch Hu Tống nữa:

Tây Âu = Bắc Kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.