NGUỒN GỐC MÃ LAI CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM - Trang 613

Một thí dụ khả nghi hơn hết là tiếng Dừa giáo sư họ Lê đã đưa ra một

ngữ nguyên động trời nói Dừa do tiếng Hán Việt Da mà ra.

Bên Tàu không có cây Dừa. Nước Việt Nam là quê hương của Dừa. Thế

thì tại sao người Việt Nam lại không có danh từ chỉ loại cây ấy mà lại phải
vay mượn của một dân tộc không có cây dừa?

Giáo sư họ Lê đã lầm lẫn vai trò chủ nợ và con nợ, không biết ai vay của

ai, nên mới nói như thế cho hàng ngàn danh từ như vậy, và cứ bằng vào
sách của giáo sư họ Lê thì khó có ngôn ngữ Việt, vì danh từ Việt sơ đẳng
nhứt là Dừa cũng là của Tàu.

Người Tàu vay mượn cái gì của ai, vào thời nào, ta đều biết được hết một

cách chắc chắn. Ở Đông Nam Á chỉ có dân tộc Việt Nam là gọi trái ấy
giống Tàu mà thôi. Ta gọi là Dừa, Quan Thoại gọi là Dẻ, còn thì các dân
khác gọi khác quá xa: Thái: Brao, Cao Miên: Đôn, Chàm, Mã Lai: Nyor.
Thế thì họ học của ai, đã rõ rồi, chớ không có có ai học của họ cả. Trái xoài
đời hậu Hán, Tàu gọi là trái Am-ma-la. Đó là tiếng Tamoul tức Nam Ấn
(gốc Mã Lai) thật đúng là Empelam mà hiện nay các nước Mã Lai đều
dùng. Mấy trăm năm sau họ mới học thẳng với Bắc Ấn danh từ Mongga
họ đọc là Mang quò (chữ nho đọc là Mông quả).

Danh từ Thái là Muang, danh từ Bắc Việt là Muỗm, đều một gốc Mangga

mà ra, có lẽ Thái Quảng Đông học của Tàu, Giao Chỉ học của Thái Quảng
Đông, nhưng danh từ chánh hiệu thì:

Thái không bị đồng hóa: Huài
Cao Miên: Sway
Đàng Trong: Xoài

Tàu viết sử rằng họ học nghề nấu đường với nước Ấn Độ vào đời Đường.

Tại sao họ không học với Giao Chỉ lại đi học chi cho xa thế? Mà đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.