NGUỒN GỐC MÃ LAI CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM - Trang 70

thì họ hưởng được cái gì? Được ăn hiếp ta mạnh tay hơn chăng?

Hoặc được khinh ta nhiều hơn chăng? Không, họ chỉ có hại mà không có

lợi, vì cách đó một trăm năm, họ vừa khám phá ra được một quá trình văn
minh lớn của Mã Lai ở Nam Dương. Ta sẽ hãnh diện hơn, bớt mặc cảm
hơn, và họ sẽ khó trị ta hơn.

Kẻ đưa ra chứng tích không hề đón ý kẻ mạnh nào hết. Và giờ đây, kẻ

mạnh đó không còn, sao chúng tôi và bao nhiêu nhà khoa học đều cứ cần
đưa ra chứng tích, để đón ý ai đây? Giới khảo cổ Thụy Điển chẳng hạn,
cũng cứ đòi chứng tích, nhưng họ có cai trị ta bao giờ đâu, họ có bao giờ là
kẻ mạnh thích được ta đón ý bao giờ đâu? Thụy Điển đòi ta đón ý họ để
làm gì kia chớ?

Ông Lê Văn Siêu bất chấp khoa học và ông có những lập luận rất lạ lùng

trong quyển sách của ông. Ở trang 116, ông cho rằng dân Giao Chỉ đón tiếp
dân Việt ở Dương Tử chạy loạn Chiến quốc xuống xứ lạ, rồi đồng hóa được
họ, nếu không “đất Bắc Việt đã trở thành một tỉnh của Trung Quốc từ lâu”.

Câu sử của ông Lê Văn Siêu thật là lạ kỳ. Theo lối dùng chữ của ông, ta

phải hiểu rằng dân Giao Chỉ không phải là Việt. Thế nên họ mới đồng hóa
Việt Dương Tử, chớ nếu họ cũng là Việt thì làm gì có sự kiện nhóm Việt A
đồng hóa nhóm Việt B. Họ tự nhiên mà có chung văn hóa với nhau, mặc
dầu họ ở hai địa bàn khác nhau.

Chúng ta chỉ biết đoán mò chớ không thể hiểu được câu sử kỳ diệu của

ông. Chúng ta giả thiết:

1. Ông Lê Văn Siêu cho rằng dân Giao Chỉ không phải là Việt. Mà

như thế là sai với sự kiện: người Tàu xưa gọi dân Giao Chỉ là Việt.
Danh xưng Giao Chỉ có sau danh xưng Việt rất lâu mà cũng chỉ
dùng để trỏ đất chớ không trỏ dân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.