NGUYỄN DU TRÊN ĐƯỜNG GIÓ BỤI - Trang 109

Hoàng Châu đến Cù Đường khá xa, đi thuyền cũng phải mất vài
ba tháng. Thuyền đến nơi thì thấy đó là một ngọn núi cao chót
vót, đường nước rót từ trên xuống kéo dài như một sợi dây sáng
loáng vô cùng mạnh mẽ, hùng vĩ. Cù Đường là mỏm núi ở ghềnh
Trung Hiệp nhưng thuyền đã quá xuống Hạ Hiệp, nếu ngược lên
thì đi rất khó khăn. Tô Thức nghĩ, nước cùng chung một dòng, trên
dưới có khác nhau là mấy, bất tất phải ngược lên Trung Hiệp cho
nên cho mua bình lấy nước, niêm phong ký tên rồi gửi người đem
lên kinh dâng Thái sư. Bản thân ông chờ ở cổng quan để nghe Thái sư
triệu tập.

Vương An Thạch cho gọi Tô Đông Pha vào cùng ngồi đun nước

pha trà. Ông chỉ nước trà vừa được rót ra chén tống nói với Tô Đông
Pha:

-Đây là nước ở Hạ Hiệp sao lại giả danh Trung Hiệp được?

Tô Đông Pha vô cùng kinh ngạc không hiểu sao Thái sư lại nói

chính xác như vậy? Thái sư giảng giải:

-Thượng Hiệp nước chảy xiết, Hạ Hiệp nước chảy chậm, còn

Trung Hiệp là trung hòa giữa nhanh và chậm. Lão phu là người bị
bệnh trung hoàn biến chứng nên Thái y cho dùng nước Trung Hiệp
dẫn kinh. Trà này nấu nước Thượng Hiệp thì vị nồng, Hạ Hiệp thì vị
nhạt. Ta thấy màu chè thì đã biết ngay là nước Hạ Hiệp rồi!

Tô Đông Pha toát hết mồ hôi, vội đứng lên khấu đầu tạ tội.

Vương An Thạch cười, vỗ về:

-Ngươi có tội gì đâu? Đấy chỉ vì ngươi quá thông minh mà đi

đến đại khái đấy thôi! Ta đã từng nhắc ngươi chăm đọc thêm sách
vì đọc sách không thể coi thường văn chương, phải quan sát tỉ mỉ mà
xử lý. Trước đây, nếu ta không đến Hoàng Châu xem tận mắt hoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.