NGUYỄN DU TRÊN ĐƯỜNG GIÓ BỤI - Trang 181

-Ta không phải quan. Nàng đừng gọi khách sáo thế!

-Nói thế thì ngài là một danh sĩ từ xa đến đây?

-Cảm ơn nàng đã có lời quá khen tặng ta! Ta chỉ có được một nửa

chữ nàng vừa dùng thôi! Ta chỉ là “sĩ” (học trò) chứ chưa bao giờ có
“danh” cả. Nhà ta gần đây!

Xuân Hương mỉm cười bởi cách nói có duyên của chàng trai, nàng

đưa mắt theo tay chàng chỉ về phía làng Võng Thị.

-Thế thì ngài phải là người của dòng họ Nguyễn Tiên Điền rồi!

bên đó có ngôi gác tía của quan tham tụng”.

Họ trở thành bạn bè từ đấy.

Xuân Hương gặp Nguyễn Du thấy chàng vừa sâu sắc vừa thông

minh hóm hỉnh nên ngày càng cảm mến. Còn Nguyễn Du trong nỗi
cô đơn dằng dặc mấy năm trời, nay gặp được một cô gái trẻ sắc sảo
tài hoa lại mạnh mẽ và tự nhiên nên thấy mình như có sự bù đắp.
Dù chưa ai nói gì với ai nhưng cả hai đều ngầm cảm nhận một tình
cảm lạ đang nhen nhóm trong mình.

Xuân Hương bày tỏ tình yêu với Nguyễn Du bằng những sự chăm

sóc chân thành. Nàng hay tặng Nguyễn Du giấy mực, hay tìm cách
cho Nguyễn Du thưởng thức những món ăn lạ miệng trong vùng.
Nguyễn Du thích hoa sen, tự đặt cho mình tên hiệu là Thanh Liên Chi
Hiên

(1)

. Có hôm Xuân Hương đem cốm làng Vòng bọc trong lá sen

cho anh thưởng thức, hôm lại kỳ công hầm hạt sen với sâm cầm,
loài chim tiến Vua nổi tiếng của hồ Tây, hôm thì đem những đoạn
ngó sen mát lạnh, nõn nà để Nguyễn Du bồi dưỡng hoặc giải khát.
Nguyễn Du tiếp nhận sự chăm sóc này bằng một thái độ biết ơn
nhưng lặng lẽ, không nói nên lời. Xuân Hương cũng giới thiệu cho
Nguyễn Du những danh sĩ trong vùng mà nàng biết để Nguyễn Du

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.