NGUYỄN DU TRÊN ĐƯỜNG GIÓ BỤI - Trang 23

không khỏi hụt hẫng bởi khuôn mặt dưới vành nón kia hoàn toàn
không phải khuôn mặt thân quen.

Bà hàng nước nãy giờ hình như cũng đang quan sát người khách

lạ, chủ động bắt chuyện với Nguyễn Du:

-Anh nhiêu

(1)

từ xa tới đây tìm bà con hay còn đi đâu nữa?

Nguyễn Du hơi giật mình tìm cách trả lời qua loa:

-Trước tôi có dịp đã qua đây. Ngày ấy người lái đò là một cô gái.

Chắc đã lấy chồng rồi?

-Thế thì anh nhiêu cũng đã lâu không qua đây rồi! Đúng là

mấy năm trước có cô Nhợt chèo đò ở bến đấy. Nhưng chuyện
thương tâm lắm! Cô ấy mất tích rồi!

-A…á…á!

Nguyễn Du giật mình thốt lên. Bát nước trên tay cũng chao đảo,

suýt rơi. Nhưng anh nhanh chóng trấn tĩnh được, song giọng nói có
phần thảng thốt và gấp gáp:

-Chuyện thế nào? Xin bác kể cho tôi nghe với!

Bà hàng nước thấy Nguyễn Du có vẻ quan tâm nên chiều khách.

-Anh nhiêu từng đi đò hẳn biết cô Nhợt là một cô gái rất xinh.

Mới có 15 tuổi nhưng con nhà lao động nên Nhợt khá khỏe mạnh,
nhanh nhẹn. Lại đang ở cái tuổi dậy thì nên mắt long lanh, môi má
lúc nào cũng ửng hồng. Chỉ có mỗi tội nhà nó nghèo quá.

Hồi đó nghe đâu có một công tử nhà quan để ý đến nó. Cậu này

trong thành, hàng tuần qua bên này theo học với một thầy đồ

làng bên. Cũng không rõ đôi bên gắn bó với nhau như thế nào, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.