NGUYỄN DU TRÊN ĐƯỜNG GIÓ BỤI - Trang 50

Tuần huyện Trang không một chút rung động mảy may. Hắn

còn nhìn thẳng vào mặt Lý Trần Quán nói một câu mà không ai có
thể ngờ được là lời nói của một kẻ đã từng ăn học.

-Thầy ơi! Sợ thầy lúc này không bằng sợ giặc! Quý Chúa thì

cũng chẳng bằng quý thân! Xin thầy cứ để cho tôi được làm phận
sự.

Hắn sai người đuổi Lý Trần Quán ra ngoài rồi giải Trịnh Khải

đi. Trịnh Khải đến đường cùng, đêm ấy lấy con dao nhỏ giấu
trong giày cứa cổ chết. Tuần huyện Trang vẫn cứ đem thi thể Chúa
nộp cho Tây Sơn.

Cả Cai Gia lẫn Nguyễn Du nghe câu chuyện đều trở nên thẫn thờ.

Một lúc, Cai Gia nói với Nguyễn Quýnh:

-Tình hình nhiễu loạn thế này, anh em mình rồi cũng phải lựa

mà tính toán! Chú mới về, hãy thu xếp nghỉ ngơi. Chắc chú còn
nhiều chuyện mà anh em tôi chưa rõ.

***

Nguyễn Quýnh tên tục là Luyện, lại có tên nữa là Sĩ Hữu hơn

Nguyễn Du bảy tuổi. Nguyễn Quýnh đã từng giữ chức trấn quân tả
đội sau khi đỗ tam trường lúc 21 tuổi và là anh cùng cha khác mẹ với
Nguyễn Du. Nguyễn Quýnh là người khí khái, thích võ nghệ nên thân
và học võ cùng Cai Gia. Nguyễn Du cũng quý Cai Gia và rất thích
anh Quýnh bởi tính cách thẳng thắn và dứt khoát, nên ba anh em
gắn bó với nhau. Cảnh loạn ly tan tác ở Thăng Long khiến cho
Nguyễn Quýnh hằn sâu một thái độ bất bình với Tây Sơn. Nhưng
anh chỉ là một võ quan cấp thấp trong cái tình thế hoàn toàn thụ
động như thế, đành chỉ còn một cách là tìm đường lên Thái Nguyên
để gặp Nguyễn Đại Lang (Cai Gia) tính chuyện cần vương. Nguyễn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.