Khổng Tử viết: tự thiên tử dĩ chí ư thứ nhân, nhất thị giai dĩ tu thân vi
bản (Thánh Khổng dạy rằng: từ thiên tử đến người thường đều phải lấy sự
tu thân làm gốc).
Nhưng tên các hiệu bánh kẹo, cao lâu, chè tàu, xe đạp và rạp hát
tuồng, rạp chiếu bóng, thì tôi lại rất nhớ. Thí dụ như rạp chiếu bóng Đại
Quang, hiệu bánh khảo, kẹo lạc Trung Nguyên, hay hiệu cho thuê xe đạp
Phi Mã, hiệu phở xào Văn Nhân, v.v...
Mặc dầu cung cách học tập và vốn liếng chữ Nho của tôi là như vậy,
tôi vẫn nao nao tâm trí mà ngâm nga bốn câu thơ của Lý Thường Kiệt:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư (18).
-----
(18) Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành định phận ở sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Bay sẽ tan tành chết sạch thôi!
Tôi đã khoe với các bạn, tôi lỗ mỗ ngâm và ca tụng thêm những câu
thơ nọ truyền rằng của thần đã đọc cho vị nguyên soái nghe trong giấc ngủ
bên sông, và khi nguyên soái ngâm lại trước ba quân, thì tất cả chiến sĩ thảy
đều nức lòng chiến đấu.