NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 1016

đội nón sơn. Cái nón còn dùng để làm chậu ngả ra đón tiền của khách cho,
khách thưởng. Cũng chống gậy. Nhưng là thứ ba toong bằng song mật hẳn
hoi, chỗ tay cầm cong cong, đầu bịt đồng vỏ đạn.

Ông ít hát ở ngã tư hay máy nước. Thường thường tôi gặp ông ở mấy

hàng cao lâu, hàng phở, ở trước mấy ôten (19)nhỏ hay hàng kem, bia. Cũng
có khi ông hát ở hàng nước đầu ghế ngoài bến tàu thủy và xuống cả dưới
tàu. Đi vào mấy hàng cao lâu gần phố tôi, ông chẳng cần ai dắt hay quờ
quạng gậy. Ông lần bước qua thềm, qua bực cửa chính, qua cửa buồng rồi
đến đúng ngay bàn, chỗ có người lính Tây hay lính ta đang ngồi, mặc dầu
trong hàng rất đông, ăn uống ồn ồn, đi lại tấp nập. Mi mắt ông chớp chớp,
mũi ông khịt khịt nháy nháy mấy cái. Ông dộng thẳng ba toong xuống đất,
tay chống khuỳnh khuỳnh ra như điệu ông tướng già hay quan nhà binh nào
đó trên màn ảnh, sau khi ông ngả nón, nghiêng mình, dõng dạc chào bằng
thứ tiếng Tây bồi ngày đó:

- Bông-xua me-xừ xéc-dăng (kính chào ngài đội)

- Bông-xua me-xừ ca-pô-ran (kính chào ngài cai)

- Bông-xua me-xừ... vân vân.

-----

(19) Khách sạn cửa hàng ăn.

Cũng không biết vì quen bàn, vì quen khách hay có một thứ giác quan

và năng khiếu nhận xét gì đặc biệt, mà những người ông chào họ thường
đúng là đội, là cai, hay là lính thường.

Rồi ông cất tiếng:

- À-lồng dằng-phăng đơ la pa-tơ-rí...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.