NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 1060

không thật, không đúng, vì cỏ cây chen đá thì được, chứ lá chen hoa thì phi
lý. Hoa gì mà lại nhiều, lại rậm đến lá phải chen? Tôi còn bé, không được
phép góp nhời vào những cuộc đấu khẩu, đấu trí về văn chương chữ nghĩa
của những người lớn này. Nhưng tôi cứ thấy Bà Huyện Thanh Quan đúng
và thơ bà cứ hay, mà tôi không thể phân tích và cũng không muốn phân
tích.

Tới năm gần đây, trên một quả đồi của Yên Thế, nhà tôi có trồng thêm

mấy gốc đào, gốc mận, gốc ổi, ngoài mấy bụi tre. Được hai năm, rồi ba
năm, những gốc mận bắt đầu bói. Đến năm thứ tư, rồi thứ năm, thứ sáu, cây
vừa to vừa cao xum xuê, hoa nở rất tốt. Đến giữa năm kháng chiến chống
Mỹ ác liệt đầu xuân 1967, một chuyến đi công tác về còn cách nhà khoảng
mấy cánh đồng, tôi trông lên bỗng ngạc nhiên, hồi hộp vô cùng. Một màu
trắng tuyết hiện lên trên đỉnh đồi phơi phới ở cả trong vườn và chung quanh
nhà tôi. Hoa mận! Hoa mận nở rộ. Rồi bữa cơm hôm ấy ngồi trong nhà
nhìn ra, nhiều lúc nắng rực, tôi như lóa mắt vì các cây mận sáng lên, tựa hồ
có hàng vạn ngọn đèn treo bật lên với những tua pha lê, còn dưới đất thì
cánh hoa che hết như trải đăng ten hay một thứ vụn bánh gì có thể ăn được.

Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi...

Chỉ mới là một khoảng vườn mận đấy thôi, chứ là một rừng mai thì

còn đẹp biết bao! Ngàn mai trắng xóa, gió xuân lạnh lùng từng cơn, từng
cơn thổi dài, và có những cánh chim bay qua. Những cánh chim cũng giang
hồ lữ thứ...

Rồi tôi được trông ra biển và nghe biển sóng của Nguyễn Du:

Buồn trông cửa bể chiều hôm

Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa

Buồn trông ngọn nước mới sa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.