NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 154

nơi đó mà đi nơi khác được: nàng có án quản thúc, lý trưởng không một lúc
nào quên để ý đến nàng.

Lắm phen nhớ tới thành phố Hà Nội sầm uất, đông vui, nhớ tới những

cảnh chơi bời với những bạn bè cùng chung cảnh ngộ, tính tình, liên miên
hết ngày này sang tháng khác trong chợ Đồng Xuân, ở bến ôtô, trong các
sòng bạc lẩn lút dưới bãi Nhà dầu, trong các tiệm hút, các hàng cao lâu rải
rác ở các vùng ngoại ô, Chín Huyền toan gửi con một chỗ, rồi trốn đi, vui
sống lại vài ngày cho đỡ cơn thèm muốn, hoặc liều bế cả hai con lên thành
phố, rồi lại tiếp tục cuộc đời "dân chạy" xông xáo, không chụi cảnh bó
buộc, tù hãm, thiếu thốn. Nhưng không được: ở Hà Nội, nhà chức trách
cũng truy tầm ráo riết. Chín Huyền làm sao thoát?

Cảnh tù tội đày ải thì riêng nàng có thể chịu được, nhưng còn sự đau

đớn trông thấy hai con nhỏ cũng phải đày ải như mình thì quá sức chịu
đựng của Chín.

Cũng may là nàng còn hai đứa con ấy để mà yêu thương, an ủi. Rồi vì

sự yêu thương an ủi đó mà Chín Huyền lại trở nên rụt rè, khiếp sợ, không
dám làm chuyện phi pháp, nếu không chính sự buôn bán vất vả lam lũ sẽ là
cái cớ đầu tiên để nàng đi vào con đường tội ác.

Tuy nhiên, tình mẫu tử chỉ có thể giúp nàng vượt qua được những trở

lực tầm thường thôi. Muốn trở nên một con người lương thiện, thì tâm trí u
mê của nàng cần được cải tạo, nghĩa là phải từ bỏ hết mọi dấu vết xưa kia
của một con "bỉ vỏ" và phải có một hoàn cảnh tốt đẹp để nàng sống.

Khó lắm!

Chín Huyền lúc nào cũng đau đớn, và trong sự đau đớn ấy, chẳng một

phút giây nào nàng không nghĩ đến sự uất ức, oán hờn cũng như chẳng bao
giờ nàng không nghĩ đến con dao lá mạ của Tư Lung Thiên để lại, vốn
trước kia sắc như nước, nhưng mấy năm nay không được dùng tới nên đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.