NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 156

Chín Huyền lo sợ, cuống quít, nàng hết sức day day hai bắp đùi cho

máu chạy đều.

Nhưng cảm giác đau buốt cứ phút phút thêm lên, rồi hơn một giờ sau

nửa người dưới nàng như bại hẳn đi. Không nén được sự kinh hãi, Chín
Huyền mím môi lại:

- Thế này có khổ không, trời ơi!

Rồi Chín rớt nước mắt, và lại thở dài.

Vòm trời càng đen sẫm hơn, mấy ánh sao lờ mờ cũng đã bị mây dầy,

sương mù và mưa bụi xóa hẳn. Cả vùng quê mênh mông đều im lìm chìm
đắm trong một khoảng đen tối khủng khiếp.

Cính Huyền ngước mắt trông trời, rồi trông khắp gian nhà tối tăm mà

nàng đương ẩn náu. Không có tiền mua nhiều dầu, Chín đành phải thắp một
ngọn đèn hoa kỳ vặn thật nhỏ. Trước vùng ánh sáng yếu ớt, đồ vật trong
nhà không phân biệt rõ rệt. Chiếc chạn bát bằng tre phảng phất giống chiếc
hòm chân kê chính giữa. Trên mặt chạn chiếc mâm đồng và vài bốn chân
nến không còn thể nhận ra được là bằng gỗ sơn màu gì. Cả cái bát hương
cũng không rõ bằng sành hay bằng sứ. Khắp nhà rặt những thúng mủng mà
nếu ai dẵm phải thì chỉ có việc đem đun, vì nó ọp ẹp quá, không sao có thể
sửa nắn được. ấy là cả gia tài của Chín Huyền gồm thêm cái ổ rơm và dăm
chiếc chiếu rách mướp.

Bỗng có tiếng đập cửa liếp.

Chín Huyền giật mình, cất to tiếng:

- Ai đấy?

- Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.