NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 158

Người ấy thong thả đáp:

- Chả giấu gì bác, tôi vừa bắt được một tên ăn cắp, định giải lên Ninh

Giang trình quan, nhưng đã quá khuya, vậy trọ nhờ bác đây một đêm, bác
làm ơn cho.

- Ông là tuần tổng hay là ?...

Người ấy cười:

- Là tuần tổng.

Người đàn ông vừa dứt lời, Chín Huyền vội đáp, giọng nhẹ hẳn đi:

- Ông ngủ đây cũng được, nhưng nhà tôi chẳng có giường phản gì hết,

ông có nằm đất thì nằm.

- Thật ư?

- Tôi nói dối ông làm gì?

- Nhưng nhà còn thừa cái chiếu nào không?

Chín Huyền toan chối, nhưng thấy người bé nhỏ ngồi co ro với manh

áo rách, nàng liền trỏ phía góc nhà:

- Đấy, chiếu ở đấy. Còn thừng thì không có.

Đêm đã khuya lắm. Gió càng mạnh, càng rét buốt, vang động cả bầu

trời tối tăm hoang vắng. Đằng cuối vườn nhà Chín Huyền bên các vùng
găng, lởm chởm gai góc, những chòm cau bơ phờ xào xạc. Vài tiếng gà gáy
ở các xóm hẻo lánh đâu đấy vẳng lên rời rạc.

Chín Huyền vẫn chưa ngủ được. Cánh tay nàng đã mỏi rời vì đấm

bóp. Chín phải gượng ngồi dậy, tựa lưng vào vách, duỗi dài hai chân, cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.