NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 380

Ở gian giữa bàn thờ bỗng sáng lên. Cái vẻ âm u của cảnh hương khói

vắng lặng bớt đi một phần thê thảm. Hôm nay mười rằm tháng hai, ở nhà
khác thì cái mâm bồng kia thế nào chẳng đầy hoa quả. Đây nhang cũng
chưa thắp, và tấm màn vải tây điều bạc phếch cũng chưa vén lên vì còn chờ
tối đến mụ mới sửa lễ. Từ ngày mụ Mão về nhà này, cả những giỗ chạp, tết
nhất, chỉ một mình mụ dâng cúng. Nhiều khi mâm cơm cúng hạ xuống lại
chỉ mình mụ ngồi ăn trước bếp lửa.

Có tiếng người quen, phải, chính tiếng nói sang sảng của Ký Phát

đương cất lên giữa sân chùa:

- Cái thằng Cai Túc làm đầy tớ ông không đáng kia! Mặt mày mà cũng

dám vác lên với ông à! Nhờ làng ông có đám xá thì mày mới được vác mặt
đến đây, chứ không cái đời mày chỉ lê la lạy lục ở chỗ ông làm thôi. Mày
tưởng cái thứ mày mới vốc vác được dăm ba nghìn bạc là sang trọng lắm
đấy? Không thấm! Không thấm gót chân ông đâu Cai Túc ạ.

Mặt Ký Phát nung núc và hồng hào thế mà tái hẳn đi. Những giọt mồ

hôi ướt đẫm cả trán hắn. Ở bên kia sân, trước sòng tổ tôm, Cai Túc gác một
chân lên ghế, một cánh tay chống vào cạnh sườn, vênh mặt lên đáp:

- Hà! Hà! Ký Phát! Ông biết mày danh giá gớm rồi, cái đồ bám gấu

váy đàn bà ấy! Sao cái thứ mày lại còn dám mở miệng nói những lời như
thế?

Từng tiếng đối đáp nghe rõ mồn một. Trẻ con đều im phăng phắc.

Đằng sau Cai Túc những cặp mắt sáng quắc lên, làm da thịt nhiều người
rờn rợn. Họ ghê chợn tưởng đến một sự xâu xé nhau vì hội hè, cờ bạc, trai
gái.

- Lại đến giết nhau thôi!

Mụ Mão rền tiếng tự nhủ. Mụ không dám nhìn nữa. Nhưng dù đã quay

mặt vào bếp, mụ Mão còn thấy rõ mặt Ký Phát gân lên và rung rung. Ký

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.