NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 381

Phát vẫn chõ mặt vào mụ, bộ ria vểnh lên mà oang oang cái giọng cố làm
bộ hách dịch như cha ông người ta. Mụ Mão hằn học:

- Mày thì trót đời cũng không chừa được cái thói này! Ấy là mấy lần

những đứa ngang ngược nó đánh cho thối ngực và làm cho suýt tù tội đấy.

Những câu nói này lại làm hiện ra bao nhiêu hình ảnh trong tâm trí mụ

Mão. Trước kia mụ lấy Ký Phát những mong là người chồng một đời của
mụ. Hắn ta góa vợ, cưới mụ chẳng mất gì ngoài nghìn cau và hơn cân chè
tàu để mụ chia cho xóm làng. Rồi mụ về với hắn đủ cả quần áo, hòm xiểng
mà mụ sắm bằng tiền của mụ.

Cả ngày Ký Phát biên chép ở ngoài Sáu Kho, hắn cần người trông

nom thổi nấu cho hắn, cho mấy đứa con nhỏ của hắn, vì cha mẹ hắn đã già
lọm khọm. Mụ đã ba mươi tuổi, có tiếng là chịu khó, tần tảo. Tích những
điều kiện này thêm vào sự lấy nhau không phải mất tiền chục bạc trăm gì
cả, nên Ký Phát thấy không còn đám nào trong xóm hời hơn nữa. Mặc dù
hồi còn con gái, mụ cũng gầy còm, xấu xí, nét mặt khó đăm đăm, có mấy
người ở xa để ý rồi lại bỏ qua vì đều sợ cái tướng cọc cằn ấy. Thấy mình
không còn mẹ cha anh em gì, lại cứ sống trơ trọi cô độc rồi chết già, chẳng
được ai người máu mủ để nương tựa, mụ nhận lời Ký Phát ngay.

Chẳng gì Ký Phát cũng có gia đình, cha, mẹ, con cái đông đủ, dù mụ

có khổ nữa vì sự lo toan, gánh vác cũng chẳng quản. Làm thân đàn bà là
phải thế cả. Và, chính mụ mồ côi cha mẹ, khổ nhiều rồi, giờ chịu thêm một
đoạn trường nữa cũng được.

Ăn ở với Ký Phát được đến hai năm, mụ cũng chẳng chửa đẻ gì.

Người mụ lại gầy đi, mặt mày nhăn nhó thêm. Bỗng một hôm Ký Phát gây
chuyện chửi bới đánh đập mụ, quẳng xống áo của mụ ra đường, đuổi mụ đi.
Rồi cứ thế, suốt hai tháng ròng, ngày ngày mụ Mão không bị một trận đòn
thì lại bị chửi rủa. Thì ra Ký Phát lại lấy vợ. Người đàn bà ở trên phố. Ả ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.