NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 385

lên, mụ cho tập nghề, ba đứa con gái mụ tập cho gồng gánh buôn bán.
Ngoảnh đi ngoảnh lại chả mấy chốc mà chúng nó đứa thành thợ nhà máy,
đứa chợ này đứa chợ khác, rồi lấy vợ lấy chồng...

Tiền nghìn bạc vạn mụ không dám mơ tưởng, chứ cái cảnh gây dựng

êm đẹp kia, mụ chắc chắn có thể nên lắm. Vì những người chịu khổ mãi,
dầu khốn khổ đến đâu, nhưng được cái hạnh phúc ấy thì những người như
mụ cũng cam chịu tất cả.

Nhưng, những sự sắp định ấy mất hết rồi! Tan tành hết rồi! Giờ mụ

Mão không còn trông mong gì nữa! Mụ đã lấy Mão Chột ngót ba năm rồi!
Mụ phải sống một đời khác, xa cách hẳn lũ trẻ kia! Mụ ngoi ngóp đắm đuối
mãi với Mão Chột. Mụ sẽ còn bị khốn nạn hơn ai hết trong cái xóm này, dù
họ có nghèo gấp năm gấp mười mụ.

Mụ Mão càng thấy bứt rứt, khó thở. Ngay đó tiếng rền rĩ của mẹ Ký

Phát lại vẳng đến. Mụ thấy không thể sao nhắm mắt nằm yên chứ không
nói là ngủ được. Thế nào mụ cũng phải ngồi dậy và sang với người mẹ già
kia...

Hôm đưa ma Ký Phát, sợ Mão Chột ghen tuông, khiến nhà cửa lại tan

hoang, mụ đành nuốt nước mắt đi theo sau áo quan một quãng mới trở về.
Rồi trưa nay, bốn chín ngày Ký Phát, mụ chỉ đến nhìn theo cái Tý mà vẫn
không dám hỏi nó lấy một câu.

Mụ Mão tê tái trong lòng với những ý nghĩ nọ và đưa mắt trông ra

ngoài. Bên ngoài, trời cao xanh đặc, lấp lánh vài ngôi sao. Những nhà cửa
và cây cối trong xóm, đều thiêm thiếp, chỉ còn thấy thấp thoáng vài kẽ sáng
vàng đục qua những tấm phên. Giờ Mão Chột chắc đang mê mệt ở một
chiếu bạc. Hắn có về cũng phải đến hai, ba giờ sáng. Vả lại nếu hắn biết,
mụ cũng xin chịu mọi sự ghê gớm xảy đến, để mụ khỏi phải hối hận vì
không ăn ở theo cái nghĩa của người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.