NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 415

môi dầy tươi, răng tuy thô một chút nhưng trắng muốt, cháu ông không xấu
lắm tuy chẳng trắng trẻo, son phấn như những người con gái khác.

Người chú nhẹ thở dài:

- Nó đã lớn rồi!

Ông nghĩ nếu cháu ở vào một nhà có buôn bán hay cha làm sở nọ anh

em sở kia, vàng đeo tay, vàng đeo cổ, quần lụa áo là thì ít ra cũng được vài
nơi nhòm ngó. Những nhà giàu sang như thế, họ chỉ tìm những dâu con nhà
như họ hay hơn họ. Còn những kẻ thợ thuyền hay làm ăn nghèo ngặt thì
vừa không lo được tiền cheo cưới, vừa phải lấy hoặc gái phu hồ, đội than,
khâu bao để cùng gánh vác sự lam lũ với mình và không khinh mình, chứ
họ đâu dám với tới cháu ông, chẳng gì cũng là con nhà hàng phố, tân thời,
chỉ biết có việc bếp nước nhẹ nhàng. Trở lại, chỉ những tụi trai lơ, vô công
rồi nghề mới tìm đến. Thì thà rằng thấy con cháu mình chết già chứ chẳng
cha mẹ nào dám liều gả con đi, vì con cháu họ sớm tối rồi cũng chết khổ sở
đầy đọa thôi.

Người cháu gái ông lấy chồng giàu sang, ông không dám và cũng

không thích mơ tưởng đến sự đó. Đôi khi chợt tưởng đến sự chồng con của
cháu, ông chỉ muốn y làm vợ một người nào đó nghèo nàn hay bơ vơ cũng
được, nhưng cốt nhất phải có nghề nghiệp. Cheo cưới thế nào cho khỏi
mang tiếng để cháu theo trai, ông sẽ cho cháu về với người ta. Vợ chồng
đều còn trẻ sẽ vui vẻ với nhau mà kiếm cách sinh sống cho khỏi đói rách,
con cái khỏi nheo nhóc là được. Ông chú đã nghĩ thế, tâm trí nao nao.
Người anh ông hay người chị dâu còn sống và có đôi chút tiền của để lại,
ông sẽ chẳng lo lắm. Đây, người cháu gái sống với ông đã khổ sở lại còn
khổ sở nữa thì ai oán cho y quá. Thôi, y đã thương yêu ai, và người ta đã
thương yêu y, hai người có thể gắn bó với nhau, ông chẳng cần gì hơn, và,
cả hai con người đã chết sớm kia cũng chỉ mong thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.