NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 434

tít mắt ngắm nghía.

- Dứa mật đầu mùa, quý lắm. Để dành đến hăm tư này thắp hương

cúng ông, bu ạ. A mà ai cho thế hở bu?

Người dì Láng cởi chiếc áo đổi vai vắt lên cây nứa mé sân:

- Của bà cụ Bá gửi bà Trưởng biếu tao đấy.

Cởi một cái áo cánh lụa mới ra, người đàn bà nọ nói tiếp:

- Bà Bá lại cho tìm tao để nói về việc lo cái Láng cho cậu Hai nhà bà

và có thì đến tháng hai sang năm, năm hợp của cậu ấy thì lo.

- Thế bu có nhận không?

- Ấy tao cũng chỉ bảo còn xin phép bà thư thả để hỏi ý cháu đã. Mày

tính ai mà lại không bằng lòng. Nhà mình thì vẫn còn nợ của người ta, mà
nhà nó thì đất, cát, vườn, ao đều ở nhờ người ta, và nó lại được người ta có
lòng thương yêu đến như thế là tốt số lắm đấy. Được làm dâu, làm con của
nhà bà Bá, có sao, ít lâu rồi thì tha hồ mà sung sướng.

Ngừng lại, người dì Láng tấm tắc:

- Hôm nay, mới vào hẳn chỗ nhà thờ đằng bà Bá mới biết nhà người ta

sang trọng, sung sướng thật. Có mấy bà làng ngoài đến giả nợ và cầm đồ
toàn là những bà Phó, bà Lý cả, thế mà bà ta mặc, để mấy bà cứ lủi thủi
mãi dưới nhà ngang, lâu lắm mới cho người nhà gọi lên. Đấy dứa là của bà
Phó biếu để khất nợ đấy. Còn vô số trứng gà, xoài của họ, bà đã xếp vào cái
nắp quả cho tao năm quả xoài, ép tao lấy, nhưng tao phải hết lời xin phép
bà, bà mới thôi. Mình cũng còn nợ người ta ngót trăm thúng thóc, vụ mùa
này đã chắc gì lo được giả bà, vậy không tết nhất bà thì chớ ai lại còn dám
nhận quà của bà. Thôi chuyến này bốc hót cho thầy bu nó xong là tao nói
với trong họ cho người ta lo liệu ngay cho nó thôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.