NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 530

- Kìa mợ đã về!... Em nín đi... chóng ngoan... Mợ về kia.

Đứa bé càng giãy đạp. Nó đòi bế hẳn ra hè để được thấy hẳn nếu thật

mợ nó về. Người đàn bà bế nó phải chiều theo. Y càng ríu rít nựng nịu nó,
vỗ về nó. Cảnh nhộn nhịp và những tiếng ồn ào dần dần quyến rũ đứa bé.
Nó không những nín hẳn mà lại còn cười khanh khách và sà xuống nô với
con chị nó đưa tay vẫy vẫy đùa cợt. Người đàn bà bế nó mấy lần phải nhào
theo đà đứa bé mà y bế có vẻ nặng lắm.

Không phải vì trời rét nó quấn chăn bông và mặc nhiều áo nên nó làm

người đàn bà khó bế. Da dẻ hồng hào, mắt sáng và xếch, môi tươi, cổ tay
như bột nặn, đầu đội mũ len hồng bịt kín tai, kiểu mũ tàu bay, đứa bé tự nói
rằng nó là một thằng cu khỏe lắm. Người đàn bà mỗi khi nâng nó lên hay
xốc lại nó thì cả người đều chuyển động. Hai bắp tay béo mẫm của y gân
lên, ngực y rung rung nổi căng, mặt y đỏ bừng.

Xan chợt giật mình.

"Con khỉ độc" bỗng quẳng súng lên mặt hòm nước, nhảy bịch xuống

đất, xổ đến người đàn bà, hai cánh tay lông lá đưa ra như sắp ôm lấy. Người
đàn bà rú lên, quay ngoắt đi. Khủng khiếp vì cái hình thù quái đản ấy, đứa
bé cũng chóe lên một tiếng rồi nhắm mắt lại, gục mặt xuống vai người bế.
Chết rồi. Khốn nạn!... Khốn nạn! Xan mím môi lại, quắc mắt lên, chờ một
cảnh đùa nghịch dâm đãng sắp xẩy ra giữa người vú em béo trẻ và "con khỉ
độc", mà kẻ sợ đến mất trí là một đứa trẻ ngây thơ đương cười nô hồn
nhiên. Khốn nạn! Khốn nạn!... Sự khốn nạn đã đến cùng tột rồi! Đi bắn giết
người, đi cướp đất người, đi bóc lột của cải, vơ vét thóc gạo trong khi mùa
màng mất và sự đói kém tàn hại hàng triệu sinh linh chưa đủ lại còn hãm
hiếp đàn bà một cách công nhiên nữa. A! Đồng bào xem! Hơn hai mươi
triệu linh hồn máu mủ với Xan còn phải đợi những điều kiện nào mới vùng
dậy, đập tan những thống khổ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.