NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 545

mẹ đã lại được no, nên đứa bé lại cố nún ụt à ụt ịt một cách hăm hở và lại
vân vê một cách sung sướng như thế.

Tất cả mọi người đều đờ đẫn nhìn ba mẹ con nhà nọ. Có mấy người

đàn bà rơm rớm nước mắt. Nhưng rồi cũng bỏ đi. Người mẹ già vội quay ra
kéo tay con:

- Thôi!... Bận sau thì đừng có xem nữa. Cứ xem làm gì mãi thế!

Người bố nuốt ừng ực mấy tiếng trong họng, quay trở gánh con ra. Y

không nhìn lại hai bên đường nữa, mà trông hút về một phía xa. Mắt y mờ
dần... Cảnh vật cũng dần dần xám đen lại...

***

- Kìa! Sao thế hả bố mày?

Người mẹ già quay lại nhìn con trai ngồi sau cái gánh, gục mặt xuống

gối sụt sịt. Bà cụ chớp chớp mắt:

- Bố mày khóc đấy à? Việc gì mà khóc!

Hai vai gầy của người con trai càng giật mạnh lên với những tiếng

hừng hực. Y vắt mũi sùn sụt. Người mẹ già lại năn nỉ:

- Làm sao mà khóc? Việc gì mà khóc!

Mãi người con trai mới nức nở ra nhời:

- Đi, giời đất bây giờ thì còn làm ăn được gì nữa mà đi. Đấy... đi đấy...

đi khốn cực, chết vạ chết vật như thế đấy... đi...

- Thì mình phải cứ như ở mình chứ. Có người chết cũng còn có người

sống. Còn người thì phải còn ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.