NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 574

bụng chửa vượt mặt, những em nhỏ tóc để cun cút, và có cả những lưng
còng những cái gậy dắt díu sờ rờ...

Bỗng... tiếng trống, tiếng tù và, tiếng còi, tiếng thanh la, tiếng thùng và

tiếng kêu, tiếng hò hét ở khắp các luỹ tre, các chân đồi các làng chung
quanh đấy tràn ra. Những người, chỉ có thể nhận ra đó là "những người"
thôi, mà vẫn không thấy một bóng người nào trong những tiếng ầm ầm bao
tỏa nọ.

Dân làng vừa ra tới cổng thì chiếc ôtô sơn xám đã ình ình trên đường

cái. Theo sau ôtô, một dãy dài xe bò chất đầy thóc có lính khố xanh đeo
súng đi kèm. Tên Tây đồn mặt đỏ sần ngồi nún nún cái tẩu thuốc lá to như
mẩu củi gộc ở trên xe giật mình. Nó cau mặt nhìn cái đám đông khác lạ vô
cùng nọ tiến đến trước xe với một cái im lặng sao mà cũng lạ lùng quá
chừng.

- Gì thế? Gì thế? Phó quản?

Viên phó quản đã đoán ra rồi luống cuống tìm câu trả lời. Thấy vẻ mặt

biến sắc và sự run rẩy của kẻ tuỳ tùng, tên Tây đồn đỏ gay mặt lên, quay
lại:

- Đội! Hô lính đứng lại. Lưỡi lê lên đầu súng và sẵn sàng bắn... Còn

phó quản xuống xem chúng nó kéo nhau định ăn mày cái gì?

Xe phì thêm một tiếng dài nữa, dừng lại. Không để ôtô đỗ hẳn, viên

phó quản bước xuống theo Tây đồn hầm hầm, súng lục lăm lăm cầm tay.

- Chúng bay kéo nhau đi làm gì? Chúng bay kéo nhau đi xin gì?

Vẫn không có tiếng đáp. Không một chút nhốn nháo. Hơn ngàn cặp

mắt chỉ càng quắc nữa lên. Bà cụ Việt toan bước ra trước đám đông, một
bàn tay liền nắm lấy cánh tay bà cụ kéo lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.