NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 596

gối, thế là bà cất gánh đi. Gạo, đỗ, cá, rau, cà chua, gà, vịt, bà không từ một
thứ gì. Chỗ tiện đường tàu hỏa càng hay không thì xe ngựa. Không nữa đi
vã, nắng, mưa, mặc... Nhưng từ ngày Phác đi làm ra tiền, nhất là từ ngày
Phác xoay sang chạy hàng sách (1)và Phác lấy vợ, thì mẹ Phác thôi chợ búa
rồi nghỉ hẳn... Mẹ Phác ở nhà, mẹ Phác chỉ biết có tiền Phác đưa về...
Người mẹ ấy giờ chỉ còn là một cái xác thé thé được, cười nhạt được và
gầm được, rít được, đương nằm lù lù ở trước mặt Phác... Phác lạnh người.

-----

(1) Có lẽ làhàng xách (không có hàm nghĩa sách báo...)

Người mẹ của Phác ấy chỉ thiếu một chút nữa thì thành một thây chết,

một thây ma bỏ đường. Ừ! Rất có thể thế được. Thóc gạo càng đắt như
vàng; buôn bán làm ăn gì cũng không lại, trong lúc đó mẹ Phác cứ hóng
hóng Phác xoay được món này, món khác, tiền chục, bạc trăm, không cất
nhắc việc gì cả, ăn lại ăn ngon, tiêu lại tiêu hoang, có tiền không lễ bái thì
chắn cạ, mẹ Phác sống như thế không khéo thì Phác bị ốm trận nữa chết,
hay không may Phác bị bắt, bị tù, hay cứ như tình thế này, mỗi ngày một
khó khăn, một mối lời chưa hở ra đã có nghìn kẻ bâu đến, ra đến đường
toàn chạm trán phải những giai gái măng măng ganh nhau sục sạo tìm, đón
hàng. Phác hết kế xoay tiền, thì sớm tối mẹ Phác cũng sa vào cái bước gớm
ghê kia thôi.

- Cả mày nữa! Còn mày nữa!

Phác xanh mắt lên và suýt kêu rú.

- Còn vợ mày nữa... vợ mày nữa!...

Phác nhìn hẳn về phía vợ. Đã bốn năm, cái hạng dở đĩ, dở buôn bán ấy

đeo đẳng chằng chằng lấy Phác: một đứa con... lại đẻ... rồi đây lại sắp đứa
nữa. Lầy nhầy, ì ạch, cái mình và cả cái người kia chỉ oằn oại trở dậy khi
một nắm bạc dúi vào tay. Rồi thì chỉ thi nhau ăn quà với mẹ chồng, và, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.