NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 622

- Chẳng bảo ban gì hết! Chẳng vui vẻ gì hết! Bà cứ đứng đây bế con

bà chơi. Bà xem xem mặt mũi những thằng nào con nào xúi giục binh Bồng
bỏ bà, cắm đất, cắm nhà, lấy thóc của bà...

- Không! Không có ai xúi giục gì anh Bồng đâu! Anh ấy ra Hà Nội

làm trong trại lính mấy tháng rồi về mà! Chị cứ vào trong giải vũ kia. Các
quan về, tôi sẽ thưa với các quan ký giấy gọi anh về ngay cho chị.

- Bà chẳng cần thằng binh Bồng về nữa. Nó đã bỏ bà rồi. Thằng lý Tơ

đã lấy hết đất, hết thóc của nhà bà rồi. Lấy đất lấy thóc của nhà bà để mẹ
con bà đói bà khổ thì còn tốt cái gì. Bà cứ ở đây. Bà cứ đứng ở đây xem
đứa nào có giỏi làm gì bà thì làm...

Tóc gáy mọi người càng ngược lên. Chánh hội và lý trưởng cùng bọn

kỳ mục đứng túc trực ngoài cũng đều vò đầu vò tai xua xua tay cho phó lý
và trương tuần.

- Này thì bà cứ đứng! Này thì bà cứ đứng!...

Trương tuần vung tay túm lấy cánh tay mẹ Bồng, kéo giật chị mấy cái

rồi lôi đi.

- A... a. Cha mẹ nó này... bỏ bà ra nào... Chúng mày lại cứ việc cùm

bà... Bà đéo sợ... Bà thì bà phá cùm, bà cứ đi... Bà cứ đi ra đây bà đứng...
Bà hát nữa... Bà xem chúng mày lấy thóc của nhà bà đưa đi đâu nào?

Trương tuần càng siết cánh tay vùng vẫy của mẹ Bồng. Bỗng hắn thét

lên "ối" một tiếng, đoạn bưng mặt lịm đi. Máu ở mặt hắn vọt ra như bị móc
theo cả lòng con ngươi mà những móng tay sứt sẹo của mẹ Bồng bổ vào.
Ngay đó trên một xe ôtô bóng loáng đỗ lại giữa cửa đình, viên quan huyện
xuống, áo gấm thẻ ngà xúng xính, lom khom cười, mở cửa và ngả cánh tay
ra. Tên quan Nhật lạch xạch thanh kiếm lạnh lùng bước qua mặt tên quan
huyện. Nhưng cả hai tên nọ vừa quay bước tiến vào sân thì lùi ngay người,
nhớn nhác nhìn. Mẹ Bồng, một tay ôm con, một tay quơ lấy cành hoa râm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.