NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 629

- Việc gì người ta chết!...

- Họ không chết sao tôi không thấy đụng đậy, ăn uống, nói năng gì

cả?!

- Thì cứ phải động đậy, phải ăn, phải nói cho bà xem mới là sống ư?

- Hẳn chứ lại.Tôi thì tôi cho người ấy thế nào cũng chết ngồi.Vì cái

nghiệp đói nó làm cho người ta cứ lả dần đi rồi chết lúc nào không biết. Mà
nếu họ chết, thì khi còn sống họ nằm co quắp, thì chết cũng nằm co quắp,
khi còn sống họ gục xuống thì chết họ cũng gục như thế. Vậy giờ người
đàn ông nọ ngồi như thế không khéo đã chết rồi mà hai bà không biết, hay
rồi họ chết thì thế nào cũng cứ ngồi như thế mà chết.

- Tội nghiệp! Sao giờ lại sinh ra nhiều cái chết khốn chết nạn như

thế?!

- Dào... chả tội nghiệp gì hết!... Thân làm tội đời cả thôi. Những ngữ

này lúc còn mạnh cái chân, sáng con mắt, khỏe mạnh cứ ăn nhồi ăn nhét
cho thật đẫy tễ, rồi lúc không có việc làm, hay vấp phải ốm đau thì rạc ngay
người đi, mấy hôm đói là chết thôi...

- Tôi thấy nói dưới trại Giáp Bát, Giáp biếc gì gần Văn Điển ấy, người

ta nuôi cho ăn, vậy sao họ cứ đi ăn mày, không chịu xuống đấy nhỉ?

- Gớm cái bà này mới quái chứ! Vậy cả như bà thì không lạc quyên,

không cứu tế, không thương , không giúp... thì làm gì bây giờ?!...

Một lúc lâu sau mới lại có tiếng nói cất lên, và tiếng nói nhẹ hẳn đi,

hơi run run:

- Làm gì?!... Các bà tính còn làm gì bây giờ được nữa!... Như chồng

mình đi làm, lương tháng ba bốn trăm bạc, con cái hàng đống, nhà cửa
thuê, lần hồi buôn bán cầm trong tay bạc nghìn mà cũng chẳng ra gì. Hễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.