NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 630

động mua hàng gì thì lại hạ, rồi có lỗ, có muốn vay mượn xoay xở vớt vát
thì những đứa có của chúng nó thấy vàng không có, kim cương không có,
nhà cửa chồng con thế kia, chúng nó chối ngon chối ngọt... Đấy cảnh mình
thóc gạo kém cót, mà còn lo lắng chạy vạy ăn như thế huống hồ... Rồi đây
lại còn kém nữa, đồng tiền lại còn mất giá nữa, lại còn nay chạy báo động,
mai chạy báo động thì mình cũng đến chết cả mất!...

-Thôi!... Thôi!... Không nghe những chuyện ấy đâu. Gớm!... Chuyện

gì chẳng chuyện lại cứ những chuyện chết chóc ấy!...

Tiếng quạt phành phạch một thôi một hồi, ngắt nhời mọi người lại.

Sau đó lại im lặng. Lần này một bà chỉ ngồi nghe đến giờ mới nói:

- Các bà này! Thôi ai thế nào mặc ai! Còn đổi đời đến thế nào nữa

mình cũng chỉ nhờ giời... Đấy tôi chỉ còn nghĩ thế... Còn như mình đối xử
với những người ăn mày thì mình phải tùy từng người mà đối xử. Như con
mẹ cứ đến đêm lại đánh con nó để con nó khóc thét lên làm hàng phố phải
cho cơm, hay như cái lão già gần về sáng mình chợp ngủ lại dắt cháu đến
mà khóc kể lể rầm phố, thì mình không cho cũng không được; chứ như cái
người đàn ông ở cổng gara bị bom nọ, tôi thấy thế nào mình cũng phải cho
người ta. Người ta có được cơm cháo gì của Cứu tế cho hay không mình
không cần biết, mà mình chỉ nên nghĩ rằng mình cho người ta được miếng
nào , người ta biết thêm miếng nấy, rồi nếu người ta có chết nay, chết mai,
chết khốn, chết nạn thế nào, người ta cũng đỡ oán hận rằng ở gần những
nhà còn có ăn có uống, người ta ngồi đói như thế cho đến lúc chết mà
không được qua một miếng gì.

- Ừ, thì cho người ta... cho người ta để được phúc đức về sau thì còn gì

hơn!... À mà hôm nay cúng rằm, bên bà còn những gì đấy?

Tiếng cười đáp lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.