NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 703

thân yêu nhất của chúng tôi và chúng tôi phải cố níu giữ lấy với cái "tên"
duy nhất kia.

- Cậu ơi! Là cậu ơi!...

VI. TRONG ĐÊM ĐÔNG

Mặt sau bìa lịch đã kín chữ rồi! Mỗi lần đau tủi, căm hờn tôi đều biên

vào mặt bìa vài dòng thật nhỏ, viết bằng một chữ riêng chỉ mình tôi đọc
hiểu thôi, tóm tắt ngày tháng và những sự việc, những nỗi niềm, những ý
nghĩ của tôi:

Ngày 12-11-1931. - Cô C. chắt nước ở liễn cháo gà đã vữa vào cái bát

con. Cô ấy gọi cho mình ăn. Ai thèm ăn? Dù có đói lả! Cô ấy quý đầy tớ
hơn mình mà.

Ngày 14-11-1931. - Phải nhớ cái tát và câu rủa sả này cho đến chết:

"Hồng ơi! Bố mày có chết đi, nhưng còn có mẹ mày nó dạy mày. Cầm bằng
mẹ mày đánh đĩ theo giai, bỏ mày lêu lổng thì đã có chúng tao".

Mẹ ơi! Con khổ quá mẹ ơi! Sao mẹ đi lâu thế? Mãi không về! Người

ta đánh con vì con dám cướp lại đồ chơi của con mà con người ta giằng lấy.
Người ta lại còn chửi con, chửi cả mẹ nữa. Mẹ xa con, mẹ có biết không?

Ngày 20-11-1931. - Giá ai cho tôi một xu nhỉ? Chỉ một xu thôi! Để tôi

mua xôi hay bánh khúc. Giời rét thế này, đi học một mình, vừa đi vừa cắn
ngon xiết bao? Không! Không có ai cho tôi cả. Vì người ta có phải là mẹ
tôi đâu!

Ngày 26-11-1931. - Nó khóc mà mình phải chửi có ức không? Ai trêu

ghẹo cô ấy mà cô ấy nỡ lòng réo tên của mẹ mình lên mà chửi. "Cái giống
nhà tao không có ai thâm hiểm đâu. Chỉ có mày thôi. Mày là cái giống con
cái L. mẹ mày. Quyển truyện đáng giá bạc trăm hay sao mà mày dằn ngả
con tao ra mà cướp lấy?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.