NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 704

Ngày 29-11-1931. - Thế mà cũng đọc kinh! Cũng xưng tội! Cũng hàng

ngày chịu lễ. Chúa nào dạy có thức gì là dấm dúi cho cháu ngoại? Nó ăn
đến bỏ thừa bỏ mứa cũng còn cố ép cho nó ăn. Thôi cũng chỉ tại đồng tiền.
Giá mẹ tôi hàng tháng gửi về thì tôi chả đến nỗi đâu.

Ngày 1-12-1931. - Cậu ơi! Sống khôn chết thiêng cậu có biết cho con

không? Mà con cầu xin cậu lẽ nào cậu lại không nhận lời con? Cậu phù hộ
cho con được lấy một hào thôi. Con đói lắm cậu ạ! Trời lại mưa rét quá.

Ngày 4-12-1931. - Con cháu nọ nó là gì mà không sai? Một trinh vừa

muối vừa tương cũng đến mình vác bát đi mua. Đi học về đói mờ cả mắt,
sắp cất bát cơm và mà phải đặt xuống, nghĩ mà rơi nước mắt.

Mẹ ơi! Sao mẹ đi lâu thế? Mãi chẳng thấy mẹ về?

Có một lần bà tôi lạy van hết chỗ này đến chỗ khác mới cầm cái áo the

mới độc nhất còn lại để mặc đi lễ được một đồng bạc thì giả ngay tiền quà
cho đứa con gái con cô tôi hết sáu hào, và, còn mua thêm cho hai gắp chả
và bún nữa. Lúc ấy cơm nước đã sẵn sàng. Nhưng tôi vừa mới cất lời hỏi
xin chưa dám nói là xin gì thì bị hất ngay tay đi. Tôi vừa khóc vừa ghi vào
bìa lịch.

Ngày 13-12-1931. - Cậu ơi! Cái D. nó là con cậu đấy. Nó sướt da một

chút thì bà cũng đủ đứt ruột ra.

Người chị gái thầy tôi là cô C. Hồi thầy tôi còn sống không bao giờ cô

C. dám bén mảng đến nhà tôi. Cô bị thầy tôi cấm cửa. Duyên cô ta giàu có.
Cô có cả một cửa hàng đóng đồ gỗ, trong nhà lúc nào cũng hàng mười thợ.
Tủ sập, bàn ghế, khung ảnh, cửa hàng cô đủ các kiểu lạ của bên Tây, bên
Tàu, Nhật Bản, lần nào đi bày Hội chợ cũng được bằng khen. Nhà cô
không còn một chỗ nào hở, những đồ sứ, tranh ảnh và hoa lá. Và người cô
lúc nào cũng đầy vàng. Hột vàng quấn đã đầy cổ lại còn kéo trễ xuống ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.