NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 705

vòng trước ngực. Đôi hoa tai to như cái khóa. Ngón tay trông một cách
đáng sợ vì những chiếc nhẫn nạm các kiểu mặt ngọc thạch xanh đỏ.

Cô C. không có con. Cô sợ lúc chết thì tôi ăn thừa tự bèn độn bụng to

lên rồi giả vờ ốm nghén. Năm ấy cô hơn bốn mươi tuổi và đã kêu chửa
không biết lần thứ bao nhiêu. Chờ đủ ngày tháng, cô C. bắt đứa con riêng
chồng mới đẻ về, nhận là con mình. Thằng bé này xa mẹ nó, khóc quá sinh
sài, người róc đi như con nhái bén. Lớn lên nó vẫn gầy còm và trông rất
buồn cười vì hai con mắt đầy lòng trắng, mở thao láo dưới mi mắt mọng
những gân xanh. Tôi và em Quế tôi gọi nó là thằng Chẫu con. Hôm cô C.
bênh đứa con ấy, vác củi tạ phang tôi lết chân đi không được nữa, tôi ghi
sau đây:

Ngày 13-12-1931. - Đây có thèm tranh gia tài với thằng Chẫu con đâu

mà định đánh chết đây.

Tôi còn biên nhiều lắm. Và mảnh sau bìa cũng đã hết chỗ rồi. Thôi

nghe kể lại mấy đoạn trên kia, các bạn cũng đủ thấy mau chóng và rõ rệt
quãng đời thơ ấu của tôi ra sao khi thầy tôi mất, mẹ tôi bỏ anh em tôi đi tha
hương cầu thực. Và rút bớt những mẩu nhật ký ngộ nghĩnh kia đi, tôi còn
sớm được dẫn các bạn cùng tôi đi vào những cảnh thấm thía với những giấc
mơ mong manh của những đêm kỳ thú của tôi.

*

Nhà tôi không ở phố Hàng Sũ nữa, dọn ra phố Bến Gỗ ở chung với

nhà cô C. Cô C. cũng bán nhà, không dọn hàng gì nữa chỉ ngồi ăn, và chắn
cạ.

Vì ở nhờ nên chúng tôi, bà nội tôi, cô G. em gái thầy tôi, đứa con gái

cô G. và anh em tôi bị nhét xuống bếp. Một gian nhà rộng chừng hơn hai
manh chiếu lại còn phải chứa một khoảng làm bếp chung cho ba gia đình
gần hai chục người. Cạnh nhà là một cái lối vừa là đường đi lên nhà trên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.