NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 708

chấm mây xanh và bao quát hàng mấy trăm cây số là chỗ trống ở giữa một
cái giường và bức tường.

Đồ ăn thức đựng của em Quế tôi xếp có thứ tự vào những rổ con treo

trên cái chân niễng giả làm cành cây. Vì không cất cẩn thận như thế, nhỡ ra
lúc vắng nhà, đi săn bắn, đánh cá hay đi tìm các kho vàng ngọc châu báu,
hùm beo đến phá phách hủy hoại đi, thì hai nhà phiêu lưu kia biết lấy gì mà
ăn uống để có sức vật lộn với những mưa bão gió tuyết và cầm thú hung ác.

Chúng tôi ăn rất dè sẻn. Hàng tháng - vài phút là một tháng - mới làm

thịt một con lợn. Lợn là củ khoai lang cắm bốn cái tăm, chỗ múp là thủ,
những khoanh to sau là bụng và đùi. Cố nhiên bốn cái chân giò phải vứt đi!
Còn gà vịt chim cá là những hột lạc và bỏng cốm. Chúng tôi đun nấu trong
những ống bơ sữa bò mỗi ngày vài con. Thức ăn xúc ra những vỏ hến,
chấm với bánh khảo bóp vụn giả làm muối, làm đường.

Tôi lớn phải chống chọi nhiều với các ác thú, phải săn bắn, lặn lội gian

nguy vất vả thì được ăn nhiều hơn. Nhưng ở giữa chốn rừng núi hoang vu
kia, là đàn ông, tôi phải biết hy sinh cho người bạn gái trôi dạt với mình.
Như thế, mỗi khi em tôi ngoan ngoãn sẻ thêm cho tôi ít xôi hay đỗ lạc, tôi
lại vuốt ve nó, ngọt ngào nói rằng:

- Em ăn đi, anh no rồi. Anh khỏe anh ăn ít cũng được. Còn em yếu

đuối em phải ăn nhiều thì mới có sức cùng anh đánh nhau với thú dữ chứ.

Những ngày mưa gió.

Ngoài trời, từng thác nước mưa đổ xuống.

Gió reo vang.

Thỉnh thoảng một làn chớp vụt xé tầng mây đen sẫm.

Chúng tôi càng xuýt xoa: "Cứ mưa đi! Mưa to nữa đi!!!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.