NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 710

như san sẻ, chia đắp cho nhau. Không biết trong lòng cô bé đó có những
cảm tưởng gì đương nảy nở. Riêng tôi, tôi thấy hồi hộp, ngực lạnh hẳn đi.

Tôi chẳng còn nghĩ đến cảnh đời đày đọa của tôi nữa. Lắm phen tôi

muốn khẽ cất một tiếng nói bên tai cô, nhưng vừa trông qua vẻ mặt dịu hiền
với đôi mắt lặng lẽ và những sợi tóc nhẹ nhàng phấp phới kia, tôi lại run sợ,
ngồi im. Dần dần, tôi thiu thiu ngủ trong đôi mắt và hơi thở của cô bé mảnh
dẻ. Trên bờ hè, ở chỗ chúng tôi ngồi, những vụn lá xoan vàng luôn luôn
bay lên, tản mạn ra các nơi. Đồng thời lại có những vụn lá khác như bụi của
vành trăng trong biếc loang loáng rơi xuống, rắc cả lên mái tóc chúng tôi và
bay cả vào lòng chúng tôi.

Thu - tên cô bé mảnh dẻ dịu dàng đã sống với tôi những giây phút êm

đềm trong giấc mơ ấy - là một cô học trò bằng trạc tuổi tôi. Hàng ngày Thu
cùng với tôi đi về một đường. Trường học Thu cách trường học tôi chưa
đầy một trăm thước, cách nhau có một bờ hè, một đầu đường và một hàng
cây. Muốn tránh sự lôi thôi xảy ra cho bọn học trò nhỏ (bao giờ gây lỗi
cũng là bọn con trai), bà đốc trường Thu bao giờ cũng để học trò mình về
sau. Nhưng tôi cứ lùi lại để gặp Thu, hoặc đứng dưới mái hiên ở đầu đường
chờ Thu đi qua.

Mới mười ba tuổi, đối với người con gái bé nhỏ ấy, tôi không hề có ý

nghĩ gì vẩn đục cả. Tôi chờ đợi Thu, ngóng trông Thu như thế chỉ vì nhớ
tiếc một buổi sáng.

Buổi sáng hôm ấy, dưới những bụi mưa phấp phới, tôi quàng tay qua

vai một người mà tôi yên trí là thằng bạn tôi, tôi đờ mặt ra xem các trò vui
như nhảy bị, bịt mắt bắt dê, đi xe đạp buông tay cúi lấy các đồ thưởng, của
một ngày hội đình chiến. Một lúc lâu sau, cái cảm giác trơn và lạnh của
một làn tóc gợi lên da tay tôi làm tôi giật mình. Tôi liền cúi nhìn mặt người
mà tôi khoác vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.