NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 718

trọng đãi những đạo binh cảm tử tinh nhuệ, từng lập nhiều chiến công hiển
hách cho vinh quang của họ.

Nằm dưới gốc cây ở vườn hoa, tôi trông ngắm đồng xu cái mãi mà

không chán mắt. Gãi tay vào cái cạnh sắc, tôi lấy làm khoan khoái vì có
những cảm giác buồn buồn. Bốn chữ Nho, những chữ Pháp và hình người
đàn bà nổi lên trong đồng xu đã đem đến tâm trí tôi một ý tưởng lạ thường:
đúc một đồng xu có hình ảnh và tên tuổi mình để đi khắp các tỉnh kiếm ăn
bằng nghề đáo.

Tôi không bao giờ dám dùng đồng xu cái quý hiếm nọ đánh thử. Sợ nó

mòn đi hay sứt sát một cách vô ích. Và tôi còn có ý đặt nó lên một địa vị
cao quý hơn hết cả mọi đồng xu khác, để tỏ lòng kính cẩn cái kỷ niệm sâu
xa của một chiều kia, bỗng nhiên tôi được nó và nghĩ ra một lối chơi đáo
"bật" tuyệt diệu đặc biệt của tôi ấy. Cái bí quyết gồm có mấy điểm: Không
cần phải dọi mạnh, chỉ nhằm đít đồng trinh mà quật đồng xu dày dặn và sắc
cạnh ấy xuống. Cạnh xu cái có thể thúc bay trinh lên và có khi để lại một
lối bầm sâu xuống đất.

Lối chơi này sau một vài tháng phát minh, ở khắp tỉnh Nam Định, trẻ

con nào cũng biết. Nhưng đều thua tôi. Chúng không thể như tôi, người
nghĩ ra và thực hành đầu tiên, có thể đánh bất kỳ đồng trinh ở đâu cũng bật
lên khỏi vạch trên.

Các bạn đọc và các trẻ chơi đáo đã đặt cho tôi cái biệt hiệu "Bật câu

cơm". Tôi đã không hổ thẹn mà lại nghênh ngang nhận lấy cái danh hiệu
mỉa mai ấy.

VIII. SA NGÃ

Tôi như không còn mối liên lạc gì với nhà nữa. Tuy chỉ là cái gia đình

nhỏ mọn rất có thể vui vẻ, đầm ấm trong sự yêu thương hòa hợp, gồm có
một bà nội già, hai người cô và hai đứa trẻ mồ côi cha; tôi và em gái tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.