NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 719

Trừ cô C. và thằng con trai sinh nở một cách "quỷ thuật" mà tôi đã giới
thiệu trên kia là ăn ở đường hoàng, còn tất cả chúng tôi sống chật hẹp ở một
gian bếp, vừa đủ kê một cái giường, một cái bàn và một cái phản con.

Sáng sớm tôi đã dậy. Có khi không cần rửa mặt và mặc áo dài, tôi nhét

vội cái áo vào cạp quần rồi đến trường. Bữa cơm trưa, tôi ăn lấy lệ vài bát,
rồi rửa bát, đoạn tôi lại cắp cặp đi ngay. Tan buổi học chiều, tôi còn nán lại
ở trường hay la cà ở những phố có đám đáo tụ họp. Bảy giờ tối, tôi mới về
nhà, tám giờ tôi đã có mặt ở rạp chớp bóng của hãng phim Tàu. Đêm
khuya, nếu không thể gọi cửa được, tôi đi ngủ nhờ.

Ngày nào cũng thế, đã hơn ba tháng. Bao nhiêu lần bà tôi lườm nguýt

tôi khi tôi đi qua mặt. Cử chỉ đó tỏ rằng bà tôi đã ghê tởm tôi hơn cả một
đống đờm dãi. Lật lồng bàn đậy mâm cơm lên, thế nào tôi cũng thấy bà tôi
gờm gờm nhìn tôi như rủa thầm rằng:

- Mày thì đã có nhà nước dạy, thằng quỷ sống kia ạ!

Mọi khi bị khinh bỉ, hắt hủi như thế, tôi đã đứng dậy, bỏ bữa cơm ăn

để phản kháng cách đối đãi rẻ rúng chênh lệch ấy. Nhưng nay, tôi cứ điềm
nhiên ăn, ăn rất thong thả, nhằn từng hột thóc, gắp từng sợi rau, húp từng
thìa canh để trêu tức bà tôi. Những bữa ít thức ăn tôi mua hàng hào giò chả
về, cắt làm nhiều miếng, khề khà ăn như người nhắm rượu.

Bà tôi phát cáu, chửi rủa tôi, tôi lại nhe răng ra cười. Nhưng thấy bà

tôi lại sắp dùng đến chính sách đòn vọt, tôi liền chạy thẳng.

Cô tôi không dám chửi tôi nữa. Vì một lần chực réo tên mẹ tôi lên, tôi

liền chỉ vào đứa em họ gái, đáp lại:

- Mẹ con này có bị họ hàng bố nó đào bới đâu mà cô cứ đào bới mẹ

tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.