NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 721

Tôi đã chung đụng với tụi trẻ lêu lổng mất dạy ấy. Ăn cánh với các

đứa gian ngoan, ngạo ngược, tôi bóc lột những đứa khờ khệch bằng các
môn đáo, những đứa mà đời du đãng chưa dạy cho biết những mánh khóe
ranh mãnh.

Một lần, tôi vỗ vai thằng bạn nằm duỗi dài trên bãi cỏ, phì phèo hút

thuốc lá:

- Thôi mày ạ, trả nó mấy xu đi.

Nó không thèm nhìn đến thằng bé chín mười tuổi một tay xách ấm bán

nước bọc bằng bao gai, tai ấm móc một cái điếu cày, một tay cầm mấy
chiếc bát sành, đứng sụt sịt khóc ở gần đấy vì thua đáo. Nó bĩu dài môi đáp
lời tôi:

- Kệ mẹ nó, dại thì chết. Có thế mới mở mắt ra.

Cũng vẫn thằng ấy đã đá vào mạng mỡ một thằng Tây con thằng Cẩm,

rồi bỏ thằng này chết ngất ở khoảng đất không bên cạnh nhà để báo cái thù
bị nó suỵt chó cắn vì ném sấu ở trước cửa nhà thằng nọ. Nó vừa chạy vừa
thở:

- Mày đã hả chưa?

Tôi không đáp vì không đủ sức cất tiếng trong sự lo sợ đã bóp nghẹt

cổ tôi. Chốc chốc tôi ngoái cổ nhìn xem có ai đuổi theo không. Rồi hơn
một tháng sau tôi không dám đi qua phố thằng bé nọ, sợ bố mẹ nó nhầm ra
tôi là thằng bạn quái quỷ kia.

Chịu ảnh hưởng xấu xa của tụi bạn nhỏ vô lại, đầu óc tôi dần dần đầy

rẫy những ý tưởng táo bạo liều lĩnh. Lúc nào tôi cũng như căm hờn ghen
ghét, muốn phá tan tranh giành. Sự hỗn độn trong tâm trí đó khiến tôi
chẳng thể ngồi đâu yên một chỗ. Đến trường không đánh đáo thì tôi đá
bóng hoặc bày ra các trò chơi nguy hiểm, vào lớp học tôi phải luôn mồm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.