NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 741

- Thôi khuân đồ đạc sang ngõ Cấm đi con! Nhà ở ngõ Cấm con ạ!

- Kìa! Kìa! Nhà bà không trả tiền xe tôi à! Phải trả thêm cả tiền tôi gác

chờ thêm hơn một tiếng đồng hồ nữa đấy!

Quãng đường chỉ bằng một phần ba lần trước. Người kéo xe đòi thêm

bốn xu nữa là một hào tư. Mẹ tôi đếm mãi cũng chỉ có sáu xu. Người kéo
xe nhất định giữ lấy đôi chiếu và không chịu cho mẹ tôi và tôi khuân đồ đi.
Sau nghe mọi người nói hộ, bác mới chịu cho chúng tôi xếp đồ đạc lên xe
để bác kéo đến chỗ mới cho biết cửa biết nhà rồi ngày mai sẽ đến lấy thêm
và lấy đúng một hào rưỡi.

Đến nhà được một lúc, trong khi mẹ con tôi khép nép cúi dúi khuân

dọn, thì tôi nghe thấy tiếng trẻ con ồn ồn:

- Đấy bà ấy, cậu ấy dọn đến nhà anh Tiểu, chị Tiểu kia kìa!

Tôi choàng người trông ra, vừa giận vừa mừng vừa bàng hoàng. Ông

bố dượng tôi đã về, cà lắp, cà lắp gọi trống không mẹ con tôi. Theo sau
ông, lại có một người kéo xe ba gác! Đúng là một người kéo xe ba gác!
Nhưng xe đó chở hẳn hoi một bó khung và giát giường, và một cái bàn rễnh
roãng mọt lung tung, sơn đen nhôm nhoam, một chân đã mọt phải đáp bằng
một đoạn gỗ khác. Không đợi ông lên tiếng chào hỏi nhà chủ và mọi người,
mẹ tôi gắt lên, và khi ông đưa tay đón giúp mẹ tôi khiêng một thúng bát đĩa
nồi chậu, thì mẹ tôi vằng hẳn tay ông đi. Suýt nữa hai người vặc nhau. May
có bà chủ nhà cười nói can ngăn mới thôi...

Tiền xe cả hai chuyến thế là mất hai hào rưỡi. Mưa to. Ông bố dượng

tôi và tôi mướt mồ hôi mới lắp xong được cái giường. Cái bàn tôi kê lấy.
Mẹ tôi lẳng lặng đi vo gạo, nhặt rau nấu cơm. Bữa cơm đã sắp bát đũa rồi
mà tôi vẫn cứ xếp dọn.

Tâm trí da thịt tôi như vừa được gội một lần nước kỳ diệu, dạt dào,

sáng láng và hương sắc. Như một ông tướng đang bị vây hãm tưởng đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.