NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 754

- Rồi đâu sẽ vào đấy!

Ông thở phào khói thuốc, vừa ho vừa khạc, vừa gắt lại. Rồi ông cũng

đi. Cái quần giặt hồ lơ còn gấp nếp cẩn thận hơn quần tôi, cái áo lương treo
trên đầu giường lấy xuống xỏ tay như chỉ sợ rách sợ sờn, cái ô đen chải đi
chải lại, cái khăn cũng thế, lẹp xẹp đôi giày hạ, ông gật gù cái đầu, khệnh
khoạng cái ô ra ngõ, như người đi ăn cỗ hay có chỗ mời mọc đón hẹn nào
rất sang trọng... Rồi lúc ông về, vẻ mặt càng trịnh trọng hơn, chẳng nói
chẳng rằng gì với chúng tôi, lại hút thuốc lào, lại nằm khàn, lại như không
cần biết gì đến công việc nhà cả. Những công việc rồi đâu sẽ vào đấy. Phải,
mẹ tôi không thể nào lại không tin tưởng hy vọng một người có những họ
hàng tiếng như tiếng cồng, bè bạn toàn ông nọ bà kia như ông đã nói mà lại
để mẹ tôi phải thiếu thốn, vất vả mãi!

Cũng lại một buổi quá trưa, mẹ tôi đi bán hàng về - có lẽ là mẻ bánh

và buổi bánh cuối cùng vì nhà chủ nhất định không cho mẹ tôi mượn cái
xoong nhôm để nấu bánh nữa, mặc dầu ông dượng hết sức lý giải và trình
bày các cách để họ tin rằng ông sẽ không làm hỏng làm cháy đồ của họ, mẹ
tôi lại lặng lẽ xếp ra chõng nào gạo, nào mắm, nào rau, vừa gọi tôi bảo:

- Anh Lễ anh ấy nhắn mai lên anh ấy hỏi việc gì đấy.

Tôi buông vội sách quay lại:

- Anh Thế Lữ chứ! Anh Thế Lữ nhắn con?

- Phải, phải anh Thế Lữ... anh Lễ... anh Lễ.

- Anh ấy hỏi gì con? Mẹ nói những chuyện gì với anh ấy?

- Tôi chả nói gì với anh ấy. Anh ấy chỉ hỏi: "Cậu ấy dạo này làm gì",

tôi chỉ bảo rằng: "Nó chỉ ở nhà đọc sách, đọc sách và viết cả ngày".

- Thế anh ấy nhắn con lên nhà làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.