NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 755

- Nào tôi biết được!

Như sợ tôi không nghe lời mình, mẹ tôi càng nói giọng như than van:

- Thì anh ấy đã nhắn... anh ấy ở Hà Nội chỉ về qua nhà hai hôm rồi lên

tòa báo...

Tuy lại quay vào đọc và tự nhủ rằng đây sẽ chỉ là một việc gặp gỡ bình

thường thôi, nhưng tôi vẫn không thể tập trung trí nghĩ với những trang
sách đọc nữa.

Năm trước tôi đã gặp Thế Lữ. Mẹ tôi đưa tôi đến nhà anh và tôi đã bắt

mẹ tôi phải đi cùng như đứa bé lần đầu đến ông thầy học hay như khi chịu
lễ lần đầu đến nhà thờ vậy. Cũng may, được mẹ tôi cho biết là có họ với
anh, bà mẹ anh mà mẹ tôi gọi bằng chị rất thương mẹ tôi, nên tôi mới có
thêm can đảm để quyết định không bỏ lỡ dịp quý báu và hân hạnh vô cùng
này.

Hình ảnh thi nhân tác giả những Cây đàn muôn điệu, Tiếng sáo thiên

thai và Nhớ rừng, là một trong những hình ảnh lồng bằng hào quang và
chiếu gợi vô cùng đối với tôi. Còn hơn cả những thiên thần, những thần
tiên, những đấng chúa và thượng đế đã thành kinh thành chuyện mà tôi
phải cầu nguyện và đọc đi đọc lại! Mỗi lần ngâm lên chỉ vài ba câu của
những bài thơ kỳ diệu nọ, tôi cũng đủ thấy rưng rưng cả người, tâm hồn
như chắp cánh và tư tưởng rung chuyển biến hóa dị thường. Cái tên Thế Lữ
ấy lại còn làm tôi thấy mình gần gũi với văn thơ hơn cả tên những thi nhân,
những văn hào thế giới có các bài các đoạn trích diễn trong các cuốn tập
đọc chữ Pháp bắt buộc tôi phải học ở nhà trường. Cái tên Thế Lữ ấy cũng
lại còn cụ thể hóa thêm nhiều cảm nghĩ và sự so sánh của tôi về giá trị và
sự nghiệp văn thơ của những tên tuổi được nêu lên lẫy lừng thời bấy giờ.

Chao ôi, nếu tôi chỉ được một vẩy nhỏ trong cái áo choàng hào quang

của một người như Thế Lữ, nghĩa là nếu tôi làm được không cần cả một bài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.