NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 767

làm thành một lớp diềm giăng dưới bầu trời càng nắng to càng phấp phới
rực rỡ.

Sáng ấy tôi dậy và đi cùng những thợ Máy tơ, những người khuân vác

ở Sáu Kho, và những người làm lụng linh tinh ở các tàu, các sà lan, các
kho, các lán, các xưởng gần đấy. Nhiều bà con trong xóm đã tưởng tôi làm
chấm công hay chạy loong toong hay phụ bàn giấy biên chép gì đó...

Ơi! Những vòm đông, những chân mây, những đỉnh trời, những sương

gió, những mù khơi, những bến bãi, những núi rừng, những chòm cây,
những ống khói, những tầng lò và những lớp người lao động tôi không
được biết tên, không được rõ tuổi đã sáng sáng cuốn hút bước tôi đi! Ơi!
Những bình minh đói khổ lam lũ nhưng rất trong lành dào dạt của Hải
Phòng... làm sao tôi có thể quên được rằng mười bảy tuổi xuân của tôi đã
mở ra ở đây cùng với những dòng chữ nảy sinh theo ánh mặt trời, và bước
chân của các con người mà tôi không thể yêu thương vô cùng cũng như tin
tưởng vô cùng vậy?

Cũng như làm sao tôi quên được những Tiếng sáo Thiên thai, Cây đàn

muôn điệu, Nhớ rừng, David Copperfield, Hành trình ở Mạc Tư Khoa và
con đường ngõ Nghè đỏ rực hoa xoan tây kia?

III. TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẦU TAY ĐỂ RA MẮT... VÀ ÔNG CHỦ

BÁO TRIẾT NHÂN...

Tôi lại đến ngõ Cố đạo.

Không như lần trước nao nức, bừng bột và tràn ngập vui sướng với

một tập sách vở cặp trước ngực, lần này tôi cũng ấp trước ngực một cuốn
vở nhưng là bản thảo của năm truyện ngắn, còn bước chân và tâm trí thì e
ngại lo lắng vô cùng.

Tôi không nhớ hẳn tên đề tập truyện. Hình như là "Những linh hồn

đày đọa" hay "Những linh hồn đau khổ" hay "Những linh hồn khốn nạn",

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.