NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 772

Linh hồn đăng Tiểu thuyết thứ Bảy khoảng tháng 9, 10-1936. (Chú thích
của tác giả).

***

... Tôi đến ngõ Cố đạo, cắp trước ngực cuốn vở giấy trắng đẹp hơn lụa,

bản thảo những truyện trên đây để gặp ông chủ tuần báo Hải Phòng.

(Tuần báo còn tên là Hải Phòng chính luận hay Hải Phòng diễn đàn,

hay Tiếng vang của Hải Phòng, v.v... nhưng vì lâu ngày quá tôi quên mất
nên xin phép chỉ gọi tuần báo Hải Phòng thôi)

Tòa báo ở ngay cạnh nhà bác tôi, cạnh cái trường ông thánh Antong

tôi đã dạy học không đầy một tháng kia. Nếu như không được đi qua những
tòa báo có tiếng trên Hà Nội, cũng như không từng đánh đáo với em ông
chủ tờ báo Kinh tế ở con đường sau nhà máy rượu của tỉnh Nam Định quê
hương tôi, thì tôi sẽ thất vọng vô cùng trước cái tòa báo nọ. Cũng ở cả hai
tầng như nhà bác tôi nhưng nhà chỉ có hai người: ông chồng và bà vợ bụng
chửa vượt mặt. Biển đề tên báo cũng bằng gỗ, chữ sơn hai màu, buộc dây
thép treo trước lan can gác song song với cái biển trường của bác tôi. Chỉ
khác là biển mới và những chữ thì khích động vô cùng:

Tuần báo Hải Phòng.

Văn chương - nghị luận - chính trị - xã hội.

Những ngày đầu tiên ra Hải Phòng và trong những ngày được bác tôi

nhường công việc dạy học, tôi đã chú ý đến cái gia đình hàng xóm ấy. Vợ
da ngăm ngăm, tóc búi, gương mặt lành lành dại dại, hay mặc áo cánh lụa
rộng và quần lĩnh trông như người Sài Gòn. Chồng tóc bù lên như bộ lông
của con gà mái ấp dở, cúp xuống chấm gáy, tóc mai xoắn nhọn. Ông đeo
kính trắng gọng vàng kẹp mũi, trông người có vẻ còn ốm yếu, chậm chạp
hơn vợ. Vì da mặt ông xanh mướt, và, ngay ở trong nhà ông cũng mặc áo
sơ mi cổ cứng, đóng cúc, lúc thắt cà vạt, lúc thắt nơ. Cà vạt và nơ đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.