NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 775

Tôi đến với ông, đầu tiên để tỏ lòng hoan nghênh việc ra một tờ báo,

có mục đích, tôn chỉ trang trọng. Là một kẻ tha thiết với sự sống công bằng
tự do, bác ái, tôi sẽ tình nguyện giúp việc tòa báo trong buổi đầu nhóm rau
nhóm bếp. Một công việc mà tôi xin được phép nói thật với ông rằng, tôi
thấy có thể cảnh sống của ông cũng túng thiếu, phải chạy vạy vất vả lắm.
Tôi sẽ đi lấy tin, lấy quảng cáo, viết bài, bất kỳ bài gì ông giao cho, tường
thuật phóng sự, điều tra, phỏng vấn và cả nghị luận nữa. Tôi sẽ làm thư ký
cho nhà báo, thậm chí đi đưa báo và cả bán báo ở đầu đường. Hay hơn nữa,
tôi có thể thổi cơm, gánh nước, quét nhà quét cửa cho vợ chồng ông. Tôi
làm như thế hoàn toàn không lấy một đồng nào, không lấy một xu nào. Cốt
sao báo sống, báo ra đời đều, báo chạy. Nhất là báo chạy. Tôi làm như vậy
còn với một ý định này nữa, là được kết nghĩa anh em sinh tử với ông.
Vâng, thật là đúng lòng tôi nghĩ như thế. Còn như tập truyện tôi đem theo
người đây, chỉ để ông đọc. Nếu thấy hay, ông cho đăng, không thì thôi. Mà
có được đăng tôi cũng không lấy tiền.

Thưa ông quản lý kiêm chủ bút tuần báo Hải Phòng chính luận, Hải

Phòng diễn đàn, Tiếng vang Hải Phòng, v.v... hiện nay đang lúc người ta
đua nhau chạy theo đồng tiền, trong số đó không biết bao nhiêu kẻ làm báo
để kiếm tiền, thì có một người rất nghèo khổ, một thằng học trò ít tuổi là
tôi, cương quyết không theo con đường ấy, cái lối sống ấy... Không nói đâu
xa, ngay như ở Hải Phòng này, có những chủ hiệu đại lý thuốc lậu ra báo,
chủ cho thuê xe kéo ra báo, những thằng chuyên đi lừa hết đám có tiền này
đến đám có tiền khác cũng ra báo... rồi thành lập nào văn đoàn, nào tủ sách,
nào nhóm, nào trường, nào phái, quảng cáo rầm rĩ, nương vào cửa này, dựa
vào cửa khác,... thì cũng lại có tôi đây, kỳ vọng ở ông, rắp tin được cùng
ông tiến hành một cách đứng đắn và dù phải hy sinh nhiều thứ để thực hiện
một công cuộc lý tưởng và cao quý, cho đúng với những chữ chính trị, xã
hội.

Tôi đi giữa lúc đường phố đang đông, đang vui, đang đẹp. Đông vui,

đẹp vì trời nắng và học trò đến trường. Cuối thu, không còn thứ hoa xoan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.